"Hì, mình trêu cậu thôi.” cô làm dáng vẻ ngốc nghếch cười tủm tỉm.
Lâm Tuyết Tuyết thở phào, cô ta nhìn xuống cuốn vở mà cô đang cầm, vẻ mặt thoáng ngạc nhiên: "Cậu đang học bài sao?”
“Mình đọc qua thôi, cậu mau về chỗ đi, giáo viên sắp vô rồi.” Ninh Sương chỉ tay về phía cửa lớp đánh lạc hướng.
Lâm Tuyết Tuyết gật đầu tạm biệt xong cũng đi về bàn mình ở dãy gần cửa lớp, trong thâm tâm đã bắt đầu vặn vẹo đủ kiểu, tại sao hôm nay cô lại không trang điểm khi đi học nữa!?
Cô ta không thể thua được!
Nếu như Ninh Sương đã không có ý định tiếp tục trang điểm tự bôi xấu bản thân thì cô ta chỉ đành tung tin khiến cô không thể tự tin vào khuôn mặt
đó nữa!
[...]
Kết thúc một ngày học mệt mỏi, Ninh Sương đứng trước cổng trường chờ ông Giang đến, bỗng một tiếng ting phát ra từ điện thoại, xém nữa là cô đã quên mất sự hiện diện của người chồng trên danh nghĩa - Lục Tư Nghiêm.
Lục Tư Nghiêm: “ Sương Sương, qua đây ăn cơm."
Cô biết sớm muộn gì cũng phải gặp hắn.
Ninh Sương nghĩ ngợi trong đầu rồi trầm mặc một lúc, cô ở kiếp trước luôn có tâm thế ghét bỏ hắn vì hắn luôn cấm đoán cô, nhưng rồi khi cô chết vì bị xe tông, chỉ một mình hắn huy động người đi điều tra đến cùng, nhờ vậy mà cô em gái Diệp Uyển Như kia bị tống vào tù.
Cũng chỉ có anh đi thăm mộ ông nội, dường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-tieu-to-tong-kho-do-cua-luc-tong/3645088/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.