Dịch: Lục Dương
Biên: Thanh Hoan
***
"Thanh Vân à, tao phục mày sát đất rồi! Bắt chuyện với Đinh Tư trước mặt nhiều người như vậy đã là trâu bò lắm rồi, vậy mà giờ mày quen biết cả Văn Vinh. Trước đây Hồ Trung Lâm này đúng là có mắt không tròng nên mới không biết mày là cao thủ bậc này! Lợi hại!" Hồ Trung Lâm tới cạnh Dương Thanh Vân, vẻ mặt vô cùng ngưỡng mộ.
Trong ký túc xá lúc này có chừng 3 - 5 người, mọi người đều thấy rõ chuyện vừa xảy ra, cùng có suy nghĩ như Hồ Trung Lâm. Nhất là Lý Hùng, dù không nói nhiều nhưng thằng này lại đứng phun mây nhả khói cùng Dương Thanh Vân, rõ ràng đã thay đổi cái nhìn về hắn.
"Cho tao một điếu!" Hồ Trung Lâm lấy một điếu thuốc trong bao của Dương Thanh Vân, châm lửa một cách vụng về, hít một hơi rồi rú lên một tiếng, ho khan liên tục, khiến cho mấy anh em trong ký túc xá được một phen cười ha hả.
"Trước đây tao đâu thấy mày hút thuốc, vậy mà giờ hút thành thạo quá vậy, đúng là khó hiểu mà... khụ... khụ..." Hồ Trung Lâm vẫn không chịu được mùi khói thuốc, quay người ho khan.
Dương Thanh Vân cười nói: "Chẳng phải tao nói với mày rồi sao, mọi thứ của ngày hôm qua ví như đã chết hôm qua, mọi thứ của ngày hôm nay ví như hôm nay mới sống."
Hồ Trung Lâm vẫy vẫy tay: "Hôm qua chết, hôm nay sống gì gì đó tao nghe không hiểu. Tao chỉ hỏi mày một câu, ngày mai có đến chỗ cô Trương hay không, lâu lắm rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-thuc-qua-thanh-thoi/29468/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.