Một tiếng sau
Thiên Tuyết bước ra khỏi thang máy xuống đại sảnh, trong lúc đi còn khôngngừng đánh giá đứa em trai này. Nó đối với cô cũng thật tốt. Nhìn xem,tất cả hồ sơ ở đây đều khá là ít. Công việc của cô chính là đánh máychỉnh sửa văn bản lại một chút mà thôi. Với tốc độ gõ chữ của mình thìThiên Tuyết rất tự tin nha, cho nên đây chỉ là chuyện nhỏ.
Ngoài ra, cô còn được hưởng rất nhiều đặc ân khác. Ví như khi đi làm khôngcần mặc đồng phục của công ty, không cần đúng giờ, có thể tự do ra vàovới tư cách là thư kí. Thứ duy nhất bắt buộc là công việc mà nó giao cho cô phải hoàn thành thật tốt.
"Thiên tiểu thư..." Nhân viên tiếp tân nhìn thấy Thiên Tuyết liền sợ hãi lấy lòng chào hỏi. Làm ơn, cho cô một cơ hội nữa thôi. Cô tuyệt đối sẽ không đắc tội vị Thiên tiểu thưnày. Đừng đuổi cô đi!!
"Chào cô" Thiên Tuyết nghe thấy có ngườinói với mình liền theo phản xạ lịch sự chào lại. Đôi mắt lướt qua gươngmặt tái xanh của cô gái ngồi trong quầy khiến Thiên tuyết thấy hơi bấtngờ. Mỉm cười một cái sau đó nhanh chóng rời khỏi công ty.
Cầngì sợ cô như vậy? Lúc nãy chỉ là đùa cho vui thôi! Cô ta còn chưa làm gì cô mà. Cô sao có thể ức hiếp một người như vậy a? Quy luật nhân quả cônắm rất rõ. Nếu bây giờ đối xử với cô ta thật nhẫn tâm thì sau này sẽ có một ngày cô bị báo ứng. Dù sao cô cũng không thể đứng mãi trên đỉnh cao danh vọng làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-thien-tuyet/56904/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.