Lãnh Ngạo cùng ThiênTuyết êm đẹp ăn qua một bữa cơm. Sau đó lại bắt đầu tranh cãi sẽ làmviệc ở đâu. Bởi vì Lãnh Ngạo muốn vào thư phòng, nhưng mà Thiên Tuyếtlại không chịu cùng vào, nhất quyết cứng rắn ngồi ở phòng khách. Hắn bất đắc dĩ, đành họp trực tuyến tại phòng khách, không biết làm bao nhiêucon mắt rớt xuống. Thầm nghĩ, chủ tử bọn họ quả nhiên tuấn mĩ vô song,nhất là khi làm việc, sức quyến rũ tỏa ra bốn phía nha!
ThiênTuyết thỉnh thoảng có nghe một chút, chỉ là một chữ cũng không hiểu!Cuối cùng cô kết luận, hắn không phải đang nói tiếng Anh. Quái thai này, không phải người! Ngồi bên cạnh hắn, cô cảm thấy bị tổn thương trầmtrọng.
Quản gia bưng một dĩa trái cây lên, để xuống sàn cho cô.Cũng may có trải thảm dày, cho nên Thiên Tuyết không có lạnh, lại rấtthoải mái, vui vẻ ăn.
Lần này ông âm thầm lắc đầu, đây là dĩa thứ bốn rồi, không ngờ phu nhân của bọn họ thích ăn như vậy!
Thiên Tuyết làm ra một kí hiệu im lặng, sau đó tiến về phiá cửa
"Em đi đâu?" Lãnh Ngạo đang tập trung vô cùng lại quay qua chất vấn cô. Một bộ dáng đều là hắn làm việc vất vả, cô lại bỏ hắn lén đi mất!
Thiên Tuyết nhận thấy thái độ lên án của hắn, yếu ớt nói "Em đến trường bắn luyện một chút!"
Lãnh Ngạo mím môi, sau đó chậm chạp gật đầu. Hắn xác thật có chút bận, côcũng cần học gấp cách phòng thân. Khi nào hắn giải quyết xong hết sẽđích thân dạy cho cô!
Thiên Tuyết cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-thien-tuyet/2039423/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.