Chương trước
Chương sau
“Thuộc hạ thế nào?Không còn gì để nói rồi chứ?” Diệp Thành đắc ý mười phần cao giọng chấtvấn, quay sang Lãnh Ngạo: “Chủ tử, để thuộc hạ đi chuẩn bị phòng chongài!”

Nhận được cái gật đầu của Lãnh Ngạo hắn liền xoay người, tìm một căn phòng sáng một chút, tốt nhất phải có màu hài hòa a…

“Này…” Thiên Tuyết lấy tay gãi đầu, thắc mắc có nên nhắc nhở hắn chuẩn bịphòng cho cô hay không? Nhưng mà chắc hắn không quên đâu nhỉ?

Lần tiếp theo Thiên Tuyết liền bò đến được căn phòng Diệp Thành đã chuẩnbị. Nơi này rất rộng, thông thoáng, chỉ là nhìn giống như dành cho khách VIP. Hoàn hảo Lãnh Ngão đúng là người tiêu chuẩn cao nhưng mà cô khôngphải a…Làm sao được ở nơi này?

Thiên Tuyết nghĩ nghĩ vẫn là xoayngười đi tốt hơn. Cái gì cũng có chừng mực, hắn cho dù tốt với cô cỡ nào chắc vẫn không chia sẻ quyền lợi của mình cùng cô đi?

“Phu nhân, người đi đâu vậy?” Vừa xoay người đã chạm phải Y Đằng Tư Ngạn. Nhìngương mặt nham nhở trước mắt Thiên Tuyết liền dị ứng. tại sao cùng làmafia mà lại khác nhau như vậy. Một người hào quang ngời ngời, một người lại như con cóc!

“Đi tìm khách sạn” Thiên Tuyết lịch sự trả lờisau đó liền cầm túi xách, không biết ở Hồng Kông có nơi nào ở an toànmột chút không?

“Ngài không muốn ở đây sao? Như vậy chủ tử…” Y Đằng Tư Ngạn hốt hoảng hỏi.

“Tôi với Ngạo ở riêng phòng” Thiên Tuyết mơ hồ đoán được ông ta đang nói cái gì. Dù sao cô đi, hắn cũng đâu phải không ở đây được, lo cái gì?

Y Đằng Tư Ngạn khó hiểu, ở riêng sao?

“Đợi đã, đại tỷ, đã chuẩn bị xong rồi, đó là phòng của tỷ!” Diệp Thành nhậnđược ánh mắt của Lãnh Ngạo liền hì hì cười, chân thành nói.

“Của tôi?” Thiên Tuyết hơi nghi ngờ một chút, tốt như vậy?

Nhưng mà dù sao cũng mặc kệ, đâu phải chuyện của cô? Thiên Tuyết sau khi tìmcớ đưa đẩy mọi người ra ngoài liền tắm một chút, nhìn đồng hồ cũng đãhơn tám giờ tối, huống hồ cô vô cùng mệt mỏi, dạo này cô không thể thứcđêm được, nên liền ngủ mất. Cái giường này hảo lớn a!

Đêm đến

Một bóng dáng màu đen nhẹ nhàng lướt qua hành lang, mở cửa căn phòng trước mặt sau đó nhanh chóng lẻn vào.

Nhìn thấy cô gái nằm giường nhắm mắt ngoan ngoãn hít thở đều đều hắc mâu hắn liền nhu hòa không ít. Đến bên giường nhìn cô một cái:

“TuyếtNhi, nếu em còn không muốn ngủ nữa chẳng phải là anh cũng không được ngủ rồi sao? Lần nào cũng cần Dạ Hồn mới nghe lời nhắm mắt lại…Em đó!” Lãnh Ngạo nói xong liến xoay lưng vào phòng tắm, chính mình tắm qua một lượt sau đó lên giường, ôm lấy cô gái kia.

Bên ngoài.

“Diệp Thành, cậu nói xem tại sao chủ tử không cần chuẩn bị phòng?” Y Đằng Tư Lăng nhìn bạn tốt Diệp Thành thăm hỏi.

“Còn phải hỏi, không phải là do cô gái kia ư?!” Hắn vẫn còn nhớ rõ cô phảnbội hắn?! Nhưng mà bây giờ khác, biết đâu vì lỗi lầm nho nhỏ của Thiênđại tiểu thư mà hắn có được nhân duyên trời định a!

“Vậy Dạ Hồn thì sao? Cho cô ta như vậy?” Y Đằng Tư Lăng nhíu nhíu mày.

“Không những Dạ Hồn, ngay cả máu của chủ tử ngày nào cô ta cũng uống đấy!” Diệp Thành bức xúc nói.

Y Đằng Tư Lăng mở mắt thật to, bắt đầu tiêu hóa tin tức kia.

Thật ra Y Đằng Tư Lăng mới là người chủ tử định làm bang chủ Ngự Long Xã,chỉ là âm tàng bất lộ. Phải biết rằng càng mờ nhạt sẽ càng nguy hiểm!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.