Lâm Nhã Uyên nhìn chằm chằm vào mặt hai người Thiên Tuyết và Nhữ Giao, giống như là muốn quan sát phản ứng của các cô.
Chốc lát sau, Thiên Tuyết đứng dậy, nói chuyện bình thường, giống như chuyện đó không có cái gì đáng ngạc nhiên cả. Nhữ Giao cũng hoàn hồn lại, nởnụ cười đem ví da và tấm hình nhét vào tay Lâm Nhã Uyên, sau đó tự mìnhđi trả tiền xong quay lại thấy Lâm Nhã Uyên vẫn còn lúng túng đứng sữngtại chỗ.
“Tiểu Uyên, chị sao vậy? Còn đứng ngây người làm gì? Đi thôi.” Nhữ Giao giống như chưa từng xảy ra chuyện gì, kéo tay Lâm NhãUyên muốn theo đám người Âu Dương Tuấn đi ra khỏi nhà hàng.
“Giao Giao.... Thật xin lỗi! Tấm ảnh này, thật ra là đã chụp rất lâu trướcđây rồi, tớ cũng quên mất nó vẫn còn nằm ở trong góc chưa lấy ra!" Trong thang máy, Lâm Nhã Uyên vội vàng lấy tấm ảnh lúc nãy ra, nhìn thấy NhữGiao xấu hổ nói.
“Không, không! Cậu không cần giải thích với tớnhững chuyện này, thật sự là không cần đâu! Tớ và Thiển vốn không có yêu nhau, chỉ là….Nói chung là tớ không để ý đâu! Huống hồ người hiện giờlàm bạn gái của Thiển là cô ấy!” Như Giao vội vàng xua tay, ngăn cảnhành động muốn xé bỏ tấm hình kia của Lâm Nhã Uyện. Nhưng trong lòng như có một cây gai nằm chắn ngang....
Lời nói của Như Giao khiến Lâm Nhã Uyên kinh ngạc, vẻ mặt không thể tin nhìn cô ấy.
“Tiểu Uyên, những điều tớ nói đều là sự thật! Còn cậu và anh ấy tại sao chiatay vậy? Hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-thien-tuyet/2039143/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.