Bộ trưởng Doãn nói vô cùng dễ dàng. Hai chục triệu, hẳn là có thể quyết định, từ ý nghĩa nào đó, chiêu này của Bộ trưởng Doãn đích thực là hết sức nể mặt. Đầu tư cơ sở giao thông của Bộ Giao thông cũng không phải dễ dàng mà giành được. Cả nước có nhiều nơi xa xôi, nghèo khó như vậy, nơi nào cũng cần tiền. Mỗi một nơi 20 triệu, Bộ Giao thông làm gì có nhiều tiền mà cho như vậy.
Nhiếp Chấn Bang lúc này mỉm cười nói:
- Bộ trưởng Doãn, ân tình này tôi sẽ nhớ mãi. Tuy nhiên, lần này đến đây chúng tôi không phải đến để xin tiền.
- Không đến để xin tiền? Chủ tịch Nhiếp, vậy là?
Vụ trưởng Quách ở bên cạnh hiếu kỳ hỏi.
Lên bộ chỉ để xin tiền, những lời này tuy rằng thô tục nhưng rất đúng, đến Bắc Kinh chạy vào các bộ uỷ mà không cần tiền đúng là chuyện rất ly kỳ. Bộ giao thông bên này lại không giống như các bộ khác, có hạng mục, trên thực tế, các hạng mục của các bộ khác nói trắng ra cũng là tiền. Cho nên, Vụ trưởng Quách mới tò mò, không cần tiền thì đến làm gì?
Nhiếp Chấn Bang khẽ cười nói:
- Bộ trưởng Doãn, Vụ trưởng Quách, tôi nghe nói, Uỷ ban cải cách và Phát triền cùng Bộ giao thông liên hợp điều tra nghiên cứu mạng lưới giao thông của cả nước, dự định bố trí một mạng lưới cao tốc của cả nước. Lần này mục đích tôi tới là hy vọng có thể vì Vọng Hải tranh thủ một con đường cao tốc. Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-the-gia-tu/2282759/chuong-538.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.