- --
22.
Liễu Mạn Mạn bị làm nhục đến chết.
Tất cả những người ăn xin phạm tội đều bị bắt và đưa vào thiên lao.
Tiêu Dương nhìn ta với vẻ mặt chán nản:
"Quỳnh Chi, ta đã có một giấc mơ."
"Trong giấc mơ, ta đã thi đậu và trở thành đương triều tể tướng... “
Ta cho hắn một bạt tai, cắt ngang lời hắn.
"Vậy ngươi có bao giờ mơ thấy phụ thân và ta đối xử tốt với ngươi như thế nào không? Tại sao ngươi lại giết ta?"
"Quỳnh Chi, đó không phải là sự thật, cầu xin ngươi cứu ta …”
Cứu? Không có khả năng.
Ta đổ một bình rượu lên người Tiêu Dương.
Thứ này sẽ khiến vết thương của hắn khó lành hơn.
Nó trà trộn vào mạch máu gây ra những cơn đau nhức đến không thể chịu nổi.
Khóc cha, khóc mẹ cũng vô ích.
Hắn nằm dưới chân ta, trên lưng đầy những vết máu gớm ghiếc.
"Không nên là như thế này. Ngươi đã từng thích ta nhiều như vậy, sao có thể làm tổn thương ta được."
Ta phỉ nhổ.
"Phi! Chính vì ta từng quá thích ngươi, vậy nên mới cảm thấy ghê tởm. "
"Tiêu Dương, lên đường sớm một chút, kiếp sau làm heo làm cẩu, đừng đến Chu gia.”
Ta kéo cổ áo, quay đầu không nhìn lại.
(Dịch/ Edit: Fb Kim Giai Linh Lung)
23.
Vào mùa xuân tháng ba, vạn vật sinh sôi nảy nở.
Sau khi Trương gia sụp đổ, công việc kinh doanh của Chu gia càng trở nên khấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-thanh-toan-cho-nguoi/3421937/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.