20.
Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ chực sẵn* (*Tham lợi trước mắt, quên hoạ sau lưng.)
Tống Vũ bắt Trương Bá Vương với tội danh vì hám lợi, ham danh vọng mà gi/ết hại dân chúng.
Giữa chừng thế nhưng lộ ra có liên quan đến vụ việc đốt xưởng rượu của Chu gia.
Rượu phụ thân nhưỡng rất ngon, từ lâu đã khiến các đối thủ của ông phải đố kỵ.
Người phóng hỏa năm đó hiện lẩn trốn trong thôn trang ở vùng ngoại ô.
Trương Bá Vương sợ tin tức bị lộ nên bắt giam hắn trong hầm trong nhiều năm, ở nơi không thấy ánh mặt trời.
Tống Vũ dẫn Phú Quý đi lục soát phòng, nhanh chóng tìm thấy người.
Để thoát tội, người nọ dùng đủ mọi cách.
Vì ác ý cạnh tranh, Trương Bá Vương cố tình giết người.
Nhìn vẻ mặt kiêu ngạo của lão ta, ta khó mà không cảm thấy sợ hãi, nhưng vẫn liều mạng xông tới thượng cẳng chân hạ cẳng tay với lão.
"Kẻ giê/t người, nhất định ngươi sẽ bị ông trời trừng phạt!"
Tống Vũ ôm Phú Quý xoau lưng lại, giả vờ như không nhìn thấy ta đang đánh người.
Mặt Trương Bá Vương chảy má/u đầm đìa, đau đớn hét lên:
"Đừng đánh nữa, không phải ngươi đã khiến ta phải bồi bạc và phá sản rồi sao?"
Vậy thì sao chứ.
Ta sớm biết rằng, đường khoa cử đi không thông, đường quý nhân cũng bị phá hỏng, nhất định sẽ động tâm tư xấu xa.
Vì vậy ta đã cùng Lương thúc diễn một vở kịch, một đóng người tốt, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-thanh-toan-cho-nguoi/3421936/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.