16.
Tiêu Dương không thể ở mãi trong tiểu viện được.
Ở đây phu quân là trời.
Hồng hạnh xuất tường*, đại sự như vậy, sao ta có thể không báo cho ông chủ Mã chứ.
(*Ngoại tình)
Đêm tối đầy gió, Liễu Man Man đội mũ trùm đầu đến.
Nàng ta không biết trong phòng có thôi tình hương* (*thuốc kích dvc)
Là Tiêu Dương làm việc đó, hắn tính trói nàng ta vào một chiếc thuyền*, như vậy sẽ dễ lấy bạc hơn.
(*Ý ở đây là muốn hai người phát sinh quan hệ thì sẽ cùng hội cùng thuyền, không thể bỏ mặc hắn ấy. Tra dễ sợ luôn.)
Ông chủ Mã mang theo gã sai vặt hùng hổ lao tới bắt gian.
Ngay lập tức đạp Tiêu Dương đang y phục không chỉnh tề xuống đất.
Cái gì tôn nghiêm, cái gì kiêu ngạo, đều bị chà đạp thành từng mảnh.
Ông chủ Mã không phải là người ăn chay.
Trước kia có một tiểu thiếp hồng hạnh xuất tường, bị ông ta nhấn xuống ao, chớt đuối.
Xét đến đây là kinh thành, không thích hợp dính đến mạng người, vậy nên ông ta đưa cho Liễu Man Man thuốc phá th.ai:
“Tiện nhân, ngươi ăn của ta, dùng của ta, mà còn dám lấy bạc của ta để nuôi tiểu bạch kiểm.”
Liễu Man Man một mực khẳng định cái thai là của ông chủ Mã.
Nhưng vấn đề là yếm đỏ uyên ương của nàng ta vẫn đang treo trên người Tiêu Dương, vậy nên không có sức thuyết phục cho lắm.
Sau khi Liễu Man Man uống thuốc, máu chảy đầm đìa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-thanh-toan-cho-nguoi/3421934/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.