14.
Không có gì đáng ngạc nhiên khi Tiêu Dương thi rớt.
Nhưng hắn không tin điều đó, trợn tròn đôi mắt tìm trên yết bảng suốt cả ngày.
Trước sau đều không thể tìm thấy tên mình.
Ngay từ khi còn nhỏ, phu tử đã nói rằng Tiêu Dương có tư chất để trở thành Trạng Nguyên, là người xuất sắc nhất trong số đồng học.
Chính là Tiêu Dương đã quên mất.
Khi hắn bỏ trốn cùng Liễu Man Man, những người khác đang học tập chăm chỉ trong học viện.
Khi hắn thất tình say rươu bí tỉ, đồng học của hắn đã tìm đến một tôn giả* để học hỏi không ngừng.
(*Học giả vĩ đại)
Mấu chốt là hành vi kinh tởm của Tiêu Dương đã lan rộng khắp kinh thành.
Khi giám khảo nhìn thấy tên hắn, khó mà đảm bảo rằng mình sẽ không cảm thấy ghê tởm.
Ngày ấy, ta cầm một bình rượu mới nhưỡng trêu đùa cùng Phú Quý.
Tống Vũ vừa bước vào đã hét lên:
“Là ai dạy chó của ta uống rượu?”
Ta chỉ vào con chó:
“Là Phú Quý muốn trước! Hơn nữa, rượu của ta được kế thừa từ những công thức cổ xưa, hương thơm đậm vị, người bình thường không phải cứ muốn là uống được đâu.”
“Nhìn mà xem, bây giờ nó có thể đánh Túy Quyền luôn rồi.”
Trong lúc ồn ào, một bóng người nghèo túng đứng ở cửa.
Mắt Tiêu Dương đỏ hoe, nhìn ta nói:
"Quỳnh Chi, ta biết mình sai rồi, xin hãy cho ta một cơ hội nữa!"
Tống Vũ cười khúc khích, bị hắn trừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-thanh-toan-cho-nguoi/3421933/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.