Bán Hạ cẩn thận mỗi bước đi rời đi. Thác nước ở chân núi cách chỗ ở có chút xa, căn bản không có người phụ cận nào, nàng ấy nếu chạy đi tìm giúp đỡ, một lát căn bản về không kịp được, Bán Hạ không dám để lại cô nương một mình, tìm một chỗ có thể nhìn thấy vị trí của cô nương nhà mình, liền đứng đấy bất động. Nàng ấy chăm chú nhìn hai người, nghĩ đến nếu Lục Ngưng dám đối với cô nương nhà mình bắt nạt, nàng ấy liền liều ra cản, đến cái mạng nhỏ này cũng không cần.
Sau khi Bán Hạ rời đi, Thẩm Kiều mới giương đôi mắt, nhìn về phía Lục Ngưng, trong lòng nàng đã quyết định, mặc kệ Lục Ngưng có hỏi cái gì, nàng đều sẽ không thừa nhận, lúc này cũng dần dần bình tĩnh lại.
"Ngươi muốn hỏi cái gì?"
Khuôn mặt nhỏ của thiếu nữ giương lên, da thịt nàng vốn đã trắng hơn tuyết, dưới ánh nắng lại càng làm nổi bật, cái đoạn cổ nhỏ nhắn trắng nõn kia, đặc biệt có chút chói mắt, ánh mắt của Lục Ngưng tại trên cổ nàng dừng lại một cái chớp mắt, mới chuyển qua trên mặt nàng, nhưng lại bị bờ môi phấn nộn của nàng hấp dẫn ánh mắt.
*phấn nộn: ý chỉ vừa trắng vừa mềm. Ở đây là vừa hồng vừa mềm nhá:)
Tại sao luôn luôn giày vò hắn trong giấc mộng của hắn, hắn liền tựa như làm sao cũng không thể bình thường đươc, bởi vì đã thưởng thức qua, mới rõ ràng đến bờ môi nàng vừa mềm mại vừa thơm ngọt cỡ nào, đôi mắt Lục Ngưng dần dần tối lại, vốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-thanh-nhoc-dang-thuong-nam-thang/884372/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.