Thẩm Kiều mơ hồ cảm thấy thanh âm của nữ tử này rất quen thuộc, có chút quen tai, Bán Hạ liền xốc lên khe hở, nhìn ra ngoài một chút, lúc nhìn thấy tướng mạo của thiếu nữ này, Thẩm Kiều liền giật mình. Nữ tử này đương nhiên Thẩm Kiều có biết.
Ở kiếp trước, khi nàng vừa gả cho Lục Ngưng, nha hoàn này luôn ở cạnh bên người Lục Ngưng hầu hạ, bởi vì thấy ả tướng mạo xuất chúng, Thẩm Kiều đối với ả ấn tượng coi như khắc sâu, dù sao phần lớn bên người Lục Ngưng toàn là nam tử, ả ta là nô tì duy nhất nàng có thể gặp trong viện nha hoàn, có một đoạn thời gian, Thẩm Kiều thậm chí còn coi là Lục Ngưng bởi vì nữ nha hoàn này mà mới lạnh nhạt với nàng.
Lúc ấy, nàng cùng Lục Ngưng đã thành thân ba tháng, bọn nàng không chỉ chậm chạp không viên phòng, ngày bình thường, Thẩm Kiều đến mặt của hắn cũng khó thấy một lần, có một lần nha hoàn này ở trước mặt Thẩm Kiều nói nhăng nói cuộn một chút, tựa như cái danh thê tử của Thẩm Kiều vĩnh viễn chỉ có thể là bài trí, chỉ có ả nha hoàn này mới có thể hầu ở bên người Lục Ngưng. Ngay lúc đó Thẩm Kiều đã từng nghĩ rằng phải thật sống hòa thuận với gia đình của Lục Ngưng, nghe ả nha hoàn nói xong, trong lòng ít nhiều có chút không thoải mái, nhưng chẳng biết tại sao, không lâu sau ả nha hoàn này đột nhiên không thấy bóng dáng.
Cho tới giờ khắc này, nhìn thấy gương mặt hơi có vẻ kiều mị của ả,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-thanh-nhoc-dang-thuong-nam-thang/884371/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.