“Cái gì?”
Diệp Trinh nhìn ra người đang nói, không phải Tam đệ thì là ai?
Tâm tình Tần Mạc không tốt đến nỗi lặp lại lần nữa, trong lòng giờ chỉ muốn tách hai người kia ra, sau đó đem gấu trúc nhỏ nhà y ủng vào trong ngực. Cho dù là anh em ruột thì ôm ôm ấp ấp như vậy còn ra thể thống gì.
Đại não Diệp Trinh đi du lịch Áp-ga-nít-tan chưa kịp về để suy nghĩ. Tam đệ của gã chỉ nói một câu, nhưng lượng tin tức lại quá lớn, lớn đến mức gã không thể nắm được ý chính là gì!
Tiểu Khanh không phải là em trai của gã, cậu là anh em song sinh thất lạc nhiều năm của Tiểu Vân Vân.
Tiểu Khanh không phải là Beta mà là Omega! Hơn nữa còn là Omega của Tam đệ nhà gã?
So với… So với việc Tiểu Khanh là Omega, thì việc song sinh cùng trứng … Thời Vân chẳng phải là… chẳng phải là…
Oh My God! Trọng điểm quá nhiều! Chỉ có một cái não căn bản tư duy không hết được!
Đột ngột tuôn ra nhiều thứ như vậy, gã rốt cuộc nên kinh ngạc đến ngây người hay là kinh hỉ đến nhảy tưng tưng đây?
Loạn thành đống cháo heo rồi.
Trong lúc gã còn đang hết sức khiếp sợ, Thời Vân thì ngược lại đã phục hồi xong tinh thần, vươn tay kéo lấy Thời Khanh muốn bỏ chạy, may mắn bị Tần Mạc ngăn cản một hồi, đợi cho Diệp Trinh hoàn được hồn.
Mặc kệ Tam đệ và Ngũ đệ đã xảy ra cái quái gì. Hai người đó dù sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-thanh-he-thong/1925985/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.