🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cảnh tượng này hết sức quen thuộc.

Từ khi Phù Ngọc Thu có thần trí thì luôn thấy cảnh này của Phù Bạch Hạc—— Tất cả linh thú lớn bé ở Văn U Cốc bất kể có lông hay không, thành tinh hay chưa cả ngày đều xúm xít vây quanh Phù Bạch Hạc như chực cơm.

Dường như mùi hương tỏa ra từ Phù Bạch Hạc làm chúng bị nghiện, có đuổi cũng không đi.

Lúc còn làm cỏ Phù Ngọc Thu không hiểu mùi hương kia, giờ biến thành chim vẫn không cách nào hiểu được ma lực từ mùi lá của Phù Bạch Hạc.

Hai con báo tuyết hít say sưa phấn khích, Phù Ngọc Thu quả thực không muốn thấy nhưng trái tim treo cao rốt cuộc đã hạ xuống.

Có Phù Bạch Hạc ở đây thì y khỏi cần lo lắng nữa.

Phù Ngọc Thu duỗi cánh bám vào lồng sắt vui vẻ gọi Phù Bạch Hạc: "Bạch Hạc! Tứ ca! Ta là Ngọc Thu đây, mau thả ta ra ngoài đi ——"

Phù Bạch Hạc lười biếng quay đầu nhìn lướt qua, một lọn tóc mềm mại rũ xuống xương quai xanh của hắn lộ ra vẻ gợi cảm khó tả.

"Ngươi......" Hắn trầm ngâm nhìn chim trắng.

Vẻ mặt Phù Ngọc Thu đầy chờ mong.

Phù Bạch Hạc nói: "Con chim trắng này hót cũng hay đấy."

Phù Ngọc Thu: "???"

Phù Ngọc Thu tức gần chết, ra sức đập cánh vào lồng: "Phù Bạch Hạc!"

"Ồ, giận rồi à?" Phù Bạch Hạc đổi tư thế, đôi chân trần xem tộc chủ báo tuyết như tấm thảm, lười biếng dựa vào giường mỹ nhân vẫy tay một cái, "Đem tới cho ta xem nào."

Báo tuyết bị mùi hương trên người Phù Bạch

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-thanh-be-chip-trong-tay-tien-ton/877274/chuong-57.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.