Phù Ngọc Thu choáng váng.
Đây là lần đầu tiên trong đời có kẻ nhìn thấy hình người xấu xí của y mà còn muốn y làm đạo lữ.
Nếu là nguyên hình U Thảo thì tóc dài đen tuyền còn tạm vừa mắt, nhưng giờ tóc y trắng xóa bù xù như quỷ, sao có người thích nổi chứ?
"Con rồng này bị mù à?"
Phù Ngọc Thu sửng sốt nghĩ thầm, vô cùng hoài nghi mắt thẩm mỹ của ác long.
Nhưng ngoại trừ nhân loại xấu xí thì Phù Ngọc Thu cũng không quá bài xích tộc khác.
Y ôm chặt Phượng Hoàng rồi kiên nhẫn nói: "Ta không thích rồng, không muốn làm đạo lữ của ngươi."
Ánh mắt ác long tiu nghỉu, cố nài nỉ y: "Ta sẽ dùng mọi báu vật trong hang mình làm ra cái tổ xinh đẹp nhất cho ngươi mà!"
Phù Ngọc Thu nhíu mày.
Một ngọn cỏ như y cần tổ làm gì?
Thân mình Phượng Hoàng càng lúc càng nóng, Phù Ngọc Thu không rảnh lá mặt lá trái với con rồng này nên đưa tay gọi ra một quả cầu nước, khuôn mặt xinh đẹp như rực lửa hừng hực uy hiếp ác long: "Tránh ra, nếu không ta không khách khí đâu đấy."
Không nói câu này còn đỡ, y vừa dứt lời thì ác long phấn khởi như muốn dời sông lấp biển, thân hình uốn éo suýt thắt nút.
"Giận lên càng đẹp hơn nhiều!"
Phù Ngọc Thu: "???"
Câu tán tỉnh này để trút giận đấy à?!
Phù Ngọc Thu cạn lời với hắn, thấy kiếm tu xông tới thì trừng mắt vung ra một luồng linh lực đánh mạnh vào chỗ bảy tấc của rồng.
Đánh xong Phù Ngọc Thu lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-thanh-be-chip-trong-tay-tien-ton/877245/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.