Kết giới ở Văn U Cốc càng lợi hại hơn lần trước như muốn canh phòng cẩn mật không cho Phù Ngọc Thu ra ngoài nữa.
Phượng Ương nhanh nhẹn bay tới rồi đưa tay chạm vào kết giới trong suốt trước mặt.
Nhưng vừa đụng vào chợt có cảm giác như bị sét đánh.
Phượng Ương nhíu mày.
Mặc dù có thể dùng linh lực Phượng Hoàng hóa giải cảm giác nóng rực nhưng lòng bàn tay vẫn bỏng rát như bị kim đâm.
Phượng Ương thu tay về, sửa lại vạt áo xộc xệch rồi kiên nhẫn đợi một lát.
Chẳng bao lâu sau Phù Ngọc Thu đã theo tiểu Phượng Hoàng chíp chíp bay trước dẫn đường thở hồng hộc chạy tới.
Phượng Ương vội cười với y.
Thấy hắn Phù Ngọc Thu mừng rỡ loạng choạng chạy tới thật nhanh như muốn lao vào lòng hắn.
Phượng Ương giật mình nói ngay: "Có kết giới đấy!"
Kết giới ngăn cách mọi âm thanh nên Phù Ngọc Thu hoàn toàn không nghe được, chỉ thấy Phượng Ương sốt ruột nói gì đó, y muốn tới gần nghe cho rõ nên càng chạy nhanh hơn.
Thấy Phù Ngọc Thu sắp va vào kết giới trong suốt, Phượng Ương vội vàng thúc giục tiểu Phượng Hoàng.
Tiểu Phượng Hoàng vừa bay lên cản vừa chíp chíp: "Có kết giới, đừng chạy!"
Lúc này Phù Ngọc Thu mới hiểu ra nhưng không kịp thắng lại nữa, cố gắng nửa ngày vẫn đâm sầm vào đó.
Cũng may cuối cùng tiểu Phượng Hoàng bay lên xòe cánh ra che trán Phù Ngọc Thu, dùng thân mình đệm cho y mới không làm đầu y vốn đã ngốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-thanh-be-chip-trong-tay-tien-ton/3542991/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.