Một khúc hoàn tất, trên mặt cùng cơ thể của Khương Sam đã ướt đẫm mồ hôi, âm nhạc vẫn còn đang tiếp tục du dương, nhưng hiện tại không phải là thời điểm trầm luân, ổn định lại vững vàng hô hấp, Khương Sam lấy di động ra bấm một số.
Bất đồng hoàn toàn với thời điểm cô đứng khiêu vũ trên nền nhạc du dương, bất đồng hoàn toàn vào thời điểm ban ngày, thái độ cô là ẩn nhẫn cùng khắc chế, giờ phút này, thanh âm của Khương Sam lãnh liệt, lạnh lẽo không hề có một tia cảm xúc: "Anh Lý, sáng sớm ngày mai, đem tài liệu lúc trước tôi đưa cho anh gửi đi đi."
"Tôi muốn bọn họ, chỉ còn lại hai bàn tay trắng."
********Phân cách tuyến********
Quân huấn đã đến gần vĩ thanh, hiện tại chính là thời điểm tập huấn gấp rút. Lần trước, Khương Sam xin nghỉ phép một ngày đã chọc cho lão đại là Trương huấn luyện viên không vui. Cho nên bây giờ, trừ thời điểm ăn cơm ra, hắn chỉ cần thấy cô có thời gian trống liền một mình lôi cô đi huấn luyện.
Bạch Kỳ mấy lần muốn đến tìm Khương Sam, đều thấy cảnh một mình Trương huấn luyện viên cùng Khương Sam ở một chỗ huấn luyện, một lần hai lần hắn coi như cho qua, nhưng nhìn thấy nhiều, trong lòng Bạch Kỳ đột nhiên liền sinh ra một tia không vui.
Khương Sam vừa mới ăn cơm trưa, đang muốn trở về phòng ngủ nghỉ ngơi một chút, vừa đi tới bóng cây ven đường liền nhìn thấy một bóng người quen thuộc, đang đứng dưới tàng cây. Rõ ràng cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-than-trong-tung-buoc/1952815/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.