Bà Chu vẫn ngồi ngốc tại chỗ, lần này bà ta chịu đả kích quá lớn. Nguyên bản, bà vẫn chờ Khương Sam đến cầu bà cho cô về nhà đâu, chợt biết được tin dữ như vậy, chính là bà Chu tự nhận bản thân, luôn suy nghĩ theo chiều hướng tốt đẹp, cũng có thể từ bên trong ngộ ra được, chính là Khương Sam máu lạnh cùng cay nghiệt đến thế nào. Nếu không, Khương Sam cũng sẽ không cố kỵ đến tình tình cảm thân nhân, mà đem tất cả tài sản đều thiết kế đi như vậy, làm sao cô còn có thể nể tình bà là bà nội của cô đây.
"Ta đi tìm nó nói chuyện..."
Bà Chu giãy giụa muốn đứng lên, lại bị sắc mặt Khương Mật dữ tợn ngăn lại "Bây giờ tìm nó còn hữu dụng không? Lần trước, trước khi lên tòa án, người đã đi tìm nó một lần rồi còn gì, không phải là người ngồi đợi cả ngày cũng không thấy được mặt nó sao?"
Nghe thấy lời Khương Mật nói như vậy, nhất thời tâm bà Chu tâm như rơi vào hầm băng lạnh lẽo:"Vậy phải làm sao bây giờ? Vi Vi phải làm thế nào, ngươi phải làm thế nào, không tìm nó, về sau các ngươi ăn cái gì, dùng cái gì a..."
( Đến gờ phút này rồi mà bà già này vẫn còn lo cho 2 mẹ con KM a...ta chịu bà ta luôn)
"Mẹ, thế nhưng người chính là bà nội của nó đâu." Khương Mật nghiến răng nghiến lợi nói: "Ta không tin, nó thật có thể đỉnh bị người khác trạc cột sống điều khiển tâm tư, đem người thân bức vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-than-trong-tung-buoc/1952814/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.