Mùi thối rữa của đống xác chết, ruồi và bọ bò khắp nơi ở trong hố khiến người nhìn vào ai nấy đều phát buồn nôn. Dưới đáy hố, một người đàn ông ngồi giữa đám xác chết toàn thân bê bết máu, đôi chân cong vẹo một cách kỳ lạ. Hắn hoàn toàn không có khả năng đi lại.
Móng tay của hắn bị gãy, máu trộn lẫn với bùn trông không khác gì bàn tay của quỷ.
Mái tóc dài của hắn được buộc lỏng lẻo. Đôi mắt hắn chất chứa nỗi buồn, sáng hơn cả vì sao trên trời. Đôi mắt sáng ngời như bừng cháy bởi ngọn lửa đau thương và tuyệt vọng, máu liên tục chảy ra.
“Hahaha.”
“Nhìn con mắt của hắn kìa. Ôi cha mẹ ơi, sợ chết đi được!”
“Ấy nhưng mà ai cho cái thứ rác rưởi như ngươi nhìn ông đây bằng con mắt bần tiện đấy hả?”
Bên trên cái hố vang lên những lời nói cay nghiệt, những tiếng cười dửng dưng của những kẻ vô nhân tính, bản chất hệt như quỷ ăn thịt người.
Người ở dưới hố nhìn chằm chằm đám người ở bên trên như thể hắn sẽ mãi mãi khắc ghi gương mặt của bọn chúng, biến thành ma trả thù chúng.
Anh cười toe toét nhìn lên đám người đứng trên miệng hố.
"Ngươi cười cái gì?"
"Mắt ngươi trông tởm chết được! Giết nó!"
Nụ cười ấy khiến tiếng cười của đám nam nhân phía trên ngưng lại, gương mặt thoáng có chút sợ hãi. Chúng giấu nỗi sợ hãi bên trong, bắt đầu ném đá xuống dưới hố.
Những viên đá lần lượt được ném xuống, phát ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-ta-vinh-hoa-phu-quy/2662824/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.