Hai mươi năm, trục xuất ba nghìn dặm. Một khi thi hành án này, cả cuộc đời của Giả Nguyên Lăng coi như bỏ đi.
Nhưng nếu Giả Nguyên Lăng gài bẫy Lăng Sở thành công, vậy Lăng Sở sẽ trở thành người chịu tội.
Cho nên tất cả những người có mặt ở đây không ai nghĩ Lăng Sở tàn nhẫn, thay vào đó họ ngạc nhiên trước sự thay đổi nhanh chóng của hắn.
"Lăng nhi!" Đột nhiên, giọng một người phụ nữ từ đâu vang lên. Một người phụ nữ quý phái, trang trọng theo phía sau còn có một đoàn người hầu :"Nếu Nguyên Lăng phạm sai, thằng bé đúng là nên lãnh hậu quả nó phải chịu, thậm chí là bị trục xuất. Thân là mẹ của nó, ta chắc chắn sẽ không bao che. Nhưng..."
"Xin cho phép ta dừng chò cười này tại đây. Chuyện xấu hổ trong nhà đem ra ngoài không thích hợp lắm. Các vị mời rời đến phòng khách nhà ta một lát. Giả gia chúng ta hôm nay gây rắc rối cho mọi người rồi, lão gia chắc chắc sẽ đích thân tới xin lỗi mọi người sau khi xử trí chuyện nhà."
Người phụ nữ này là chính thất của Giả Ân, là mẹ của Giả Nguyên Lăng, Phương Duệ phu nhân. Lúc Phương phu nhân đến, đám người trong Giả gia xem như đã tìm thấy nơi mà bọn họ có thể dựa vào. Giả Ân bị ngất xỉu nhanh chóng cho mời đại phu đến khám. Một gia nhân già lấy một tấm vải phủ lên người người phụ nữ đang nằm dưới đất, bốn, năm người đàn ông lực lưỡng đi đến trói chặt bốn đứa trẻ đang bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-ta-vinh-hoa-phu-quy/2662807/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.