"Nhị gia, không hay rồi! Thiếu gia xảy ra chuyện rồi!"
Hạ nhân làm việc cho Lăng gia chạy một mạch đến nha môn, tìm đến nơi làm việc của đồng tri*, tức nơi Lăng Triều văn đang làm việc.
Lăng Triều Văn cau mày vẻ khó chịu :"Đi đứng kiểu gì mà la lối om xòm như vậy? Ngươi có còn biết quy củ không?"
Khó khăn nuốt xuống một ngụm nước bọt, lấy lại hơi sức tiếp tục báo cáo sự việc :"Nhị gia, thiếu gia xảy ra chuyện rồi. Huyện vệ Vương Khải theo lệnh của tri châu đại nhân cử mười mấy người ở nha môn đến Giả gia bắt người rồi. Trên đường có gặp hạ nhân, bảo hạ nhân về báo cho nhị gia thiếu gia nhà ta bị Giả gia hãm hại. Giả Nguyên Lăng cố ý vu khống thiếu gia tội thông d.âm với vợ lẽ của Giả lão gia, Giả Ân."
Sắc mặt Lăng Triều Văn lập tức thay đổi, hắn đứng phắt dậy khiến chiếc ghế đang ngồi lung lay đổ uỳnh cuống đất :"Ngươi vừa nói gì?"
Tên hạ nhân tiếp tục nói :"...Nhưng đã bị người ta nhìn ra rồi ạ. Bây giờ thiếu gia đã báo chuyện này lên quan phủ. Tào đại nhân cũng đã cho người đến bắt Giả Nguyên Lăng rồi."
Lăng Triều Văn thở phào nhẹ nhõm, tâm trạng thay đổi thất thường từ trên cao ngã ngã xuống dưới rồi lại từ dưới lên trên khiến lưng hắn ướt đẫm mồ hôi :"Được, được. Mau! Đến Giả gia ngay lập tức!"
Hai người vội vàng chạy đến Giả gia, bắt gặp đám người Tào Nhất và Lăng Sở đứng ở cửa.
Vẻ lạnh lùng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-ta-vinh-hoa-phu-quy/2662797/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.