Sau khi nhị thúc rời đi, Lăng Sở âm thầm liếc nhìn mọi người xung quanh.
Những gì Tào Nhất nói cho nhị thúc của hắn nghe cũng khá thú vị đấy chứ. Thực chất đoàn người của bọn họ đi qua tuyến phố tấp nập chủ yếu là để thu hút được nhiều người. Tin tức Giả Nguyên Lăng thông d.âm với vợ lẽ của cha rất nhanh sẽ lan rộng khắp Đàm Dương.
Lăng Sở đi đến gần Tào nhất nói :"Đại nhân, theo thường lệ, những vụ như thế này có phải là xét xử công khai không?".
Tào Nhất nhìn vào đôi mắt đầy sự xảo trá của Lăng Sở. Cách hắn nhìn Lăng Sở hoàn toàn khác với khi trước, ẩn chứa nhiều điều bí ẩn. Tào Nhất đáp :"Phải. Như vậy có thể gián tiếp cho mọi người biết làm loại chuyện này sẽ có kết cục thế nào."
Sau khi biết Tào Nhất đồng ý với mình, Lăng Sở nhận ra hình như Tào Nhất rất hiểu ý hắn.
Hôm nay, trước khi Trương Đông kịp đến cứu Giả Nguyên Lăng, bọn họ nhất định phải khiến hắn xao nhãng. Dưới con mắt của đông đảo mọi người như này, họ chắc chắc sẽ đạt được những gì mình muốn một cách dễ dàng.
Cả hai đều biết rõ cho nên Lăng Sở cũng không nói nhiều.
Cùng lúc đó, hắn dường như cảm thấy Tào Phong hình như đang nhìn mình, nhưng hắn không quay đầu lại. Thứ hắn quan tâm là lời bàn tán của mọi người xung quanh.
"Thật không thể tin được, Giả thiếu gia thế mà dám xằng bậy với vợ lẽ của cha mình!"
"Vợ lẽ á? Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-ta-vinh-hoa-phu-quy/2662794/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.