Từ lúc tới đây, Lăng Sở bận rộn kiểm tra các loại thảo mộc đồng thời làm quen với công việc đến mãi tối muộn mới trở về căn nhà nhỏ trong thôn. Lúc về đến nhà đã thấy Lăng Mặc nằm ngủ trên giường.
"Thằng bé chơi mệt rồi sao? Tối nay hắn có ăn cơm không?" Lăng Sở hỏi.
"Nhị thiếu gia đã thức đợi người trở về, mới vừa chợp mắt được không bao lâu. Nhị thiếu gia cũng chỉ mới ăn có nửa bữa."
Lăng Sở cau mày. Chỉ mới ăn có một nửa?
"Đồ ăn không hợp khẩu vị?" Lăng Sở hỏi.
"Không. Đồ ăn rất hợp khẩu vị. Chỉ là nhị thiếu lo lắng muốn đợi thiếu gia về cho nên mới ăn một chút như vậy."
Lăng Sở lập tức nhận ra tối nay Lăng Mặc mãi không thấy hắn trở về liền mất bình tĩnh. 'Tiểu đệ của ta đúng là một đứa trẻ nghịch ngợm.' Lăng Sở không biết nên khóc hay nên cười. Hắn nói :"Bảo hạ nhân khác tới canh, ngươi đi nghỉ ngơi đi."
"Vâng, thiếu gia." Hạ nhân trả lời.
Tắm rửa xong, Lăng Sở tự mình ăn cơm. Sau đó hắn đi đến bên giường, véo nhẹ vào má Lăng Mặc :"Tiểu lưu manh, mới ngày đầu tiên mà đã quậy phá như vậy rồi."
Mặc dù đang ở một nơi xa lạ, nhưng chỉ cần có Lăng Mặc bên cạnh, hắn liền có thể an tâm đi vào giấc ngủ.
Đã rất lâu rồi hắn chưa có một giấc mơ. Nhưng không hiểu vì sao tối nay hắn lại nằm mơ, giấc mơ này lại có chút quen thuộc...
Người trong giấc mơ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-ta-vinh-hoa-phu-quy/2662718/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.