Chỉ cần một cái liếc nhìn, Vũ Văn Xung lập tức ghi nhớ khuôn mặt của từng người Lăng gia. Hắn nhìn kỹ cũng không thấy có người trạc tuổi với Lăng Sở, rõ ràng Lăng Sở hắn không có ở đây.
Hắn khẽ cau mày, nhưng cử chỉ rất cẩn thận, người khác nhìn vào đều không nhận ra :'Hắn vậy mà không có ở đây?'
Lúc biết chuyện đính hôn giữa Vũ Văn gia với Lăng gia hắn vô cùng bất ngờ. Nhưng nếu Lăng gia muốn hủy mối hôn sự này, hắn cũng sẽ không ép buộc. Mục đích hắn đến Đàm Dương chính là để chuẩn bị cho những âm mưu giăng đầy rẫy ở kinh thành chờ hắn quay về. Dĩ nhiên hắn cũng có ý định muốn đền ơn Lăng gia. Mục đích khác chính là âm thầm theo dõi tình hình Đàm Dương thành. Cho nên đối với việc Lăng gia muốn hủy hôn, hắn không mấy bận tâm.
Nhưng hiện tại Lăng Sở thế mà lại vắng mặt, để lại trong lòng Vũ Văn Xung giờ phút này có chút kỳ quái, cảm giác khó chịu một lời không nói hết.
Lăng gia đây là có ý gì? Không lẽ bọn họ sợ hắn vừa gặp đã yêu?
Mặc kệ suy nghĩ trong đầu, hắn vẫn trưng ra vẻ ngoài lạnh lùng đi tới.
"Đại nhân, ngài đến rồi." Lăng Văn Chung dẫn những thành viên khác trong gia đình đến, bày tỏ lòng kính trọng.
Vũ Văn Xung không muốn tiết lộ danh tính, Lăng Triều Văn cùng Lăng Văn Chung biết ý không gọi hắn là nguyên soái. Trước đó binh sĩ của hắn đã đến báo tin cho nên bọn họ mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-ta-vinh-hoa-phu-quy/2662717/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.