“Tần sư tỷ nhà ta nào có sợ!”
“Hai người họ cùng kết đan một ngày, tu vi tương đương, sao phải sợ một yêu nữ như vậy!”
“Đúng đó! Tần sư tỷ tài nguyên dồi dào, mấy tháng nay nhất định tiến bộ không ít!”
“Trấn Hồn Ngọc là vật của Vô Hận Tông, sao có thể để người ngoài mang đi?”
Lời nói giúp Tần Tịch Liên không ít, nhưng cũng đẩy nàng ta vào thế cưỡi hổ khó xuống.
Lý Thiên Phong ghé lại khích bác: “Sư muội, cho nàng ta một bài học đi!”
Ngay cả trưởng lão chấp pháp Bạch Tử Diễn cũng lên tiếng:
“Tịch Liên, hãy dùng thực lực chứng minh. Đừng làm mất uy danh Vô Hận Tông.”
Tần Tịch Liên không thể rút lui, đành rút Nhược Thủy Kiếm được gắn đầy ngọc thạch, cố tỏ ra trấn định:
“Đã vậy… Ngu Miên Miên, đắc tội rồi!”
Kiếm quang bổ đến, ta chỉ khẽ nhún mũi chân, hồng y tung bay né tránh nhẹ nhàng, gói hành lý trên vai cũng chưa buông, nhưng cặp Linh Tê Song Thích đã rơi vào tay.
Chỉ qua vài hiệp, thân ảnh hai người liên tục đan xen, ta cố tình lộ sơ hở, nàng ta lập tức tưởng thật, ánh mắt hiện lên tia đắc ý.
Nhưng khoảnh khắc sau, ta lật cổ tay, hai mũi thích như linh xà phóng ra, chuẩn xác điểm trúng cổ tay nàng ta.
“Choang!” Một tiếng giòn vang, Nhược Thủy Kiếm rơi xuống đất.
Tần Tịch Liên thẹn quá hóa giận, liên tục biến hóa pháp quyết, thuật pháp sáng lòa.
Nhưng thân pháp ta như u linh, luôn kịp né ngay vào lúc nàng ta đ.á.n.h tới, dễ dàng hóa giải.
Chưa đến ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-ta-lat-do-vo-tinh-dao/3857244/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.