“Tỉnh rồi à?” Hắn quay đầu nhìn ta.
Ta khẽ gật đầu, ánh mắt vẫn lưu luyến nhìn những giọt nước lơ lửng trên không:
“Đẹp quá.”
“Kim Đan sơ thành, linh lực tràn đầy, cần chiến đấu để cố định cảnh giới.”
Hắn lại vung tay, vô số giọt nước lập tức hóa thành băng châm sắc bén, b.ắ.n về phía ta như mưa.
Ta thi triển Linh Tê Bộ, thân hình mờ ảo như khói sương, lướt giữa khe hở của từng tia băng châm.
Bên bờ suối, ánh sáng đan xen, linh khí tung bay.
Ta tuy mới đột phá lên Kim Đan, còn chưa hoàn toàn quen thuộc với sức mạnh mới, nhưng qua từng đợt giao chiến, khả năng vận dụng linh lực và lĩnh ngộ “Linh Tê Chân Kinh” của ta ngày càng thuần thục.
Trận chiến ấy cực kỳ đã.
…
Sau khi chỉnh trang lại y phục trở về Thương Ngô Viện, thấy Ngụy Trường Lâm ngồi lặng lẽ trên ghế đá trong viện, bóng dáng trông thật cô tịch.
“Ngụy công tử.” Hắn ngẩng đầu nhìn ta, ánh mắt ngập tràn cảm xúc khó nói:
“Nàng… và Hoa sư thúc...”
“Tình đầu ý hợp.” Ta bình thản đáp.
Ngụy Trường Lâm thoáng khựng lại, sắc mặt thoắt chốc tái nhợt, vô thức ôm lấy bụng dưới, mồ hôi rịn trên trán.
“Ngươi sao vậy?” Ta vội đỡ lấy hắn.
Hắn mềm nhũn, nửa người tựa vào ta:
“Mấy ngày nay, đan phủ luôn đau âm ỉ…”
Trâm Bạch Ngọc bên tóc nóng lên, giọng của người kia truyền tới:
“Giả bộ.”
Ta làm như không nghe thấy, dìu Ngụy Trường Lâm vào phòng, rót chén nước cho hắn.
“Ngươi luyện “Thái Thượng Vô Tình Đạo Tàn Quyển” quá gấp, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-ta-lat-do-vo-tinh-dao/3857241/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.