Ta muốn hồi đáp, nhưng cổ họng như bị chặn, môi lưỡi cứng đờ không thể thốt lời.
Tựa như bị Yểm Ma bám vào, cảnh sắc trước mắt đột ngột biến đổi
Ta hóa thân thành dáng vẻ thiếu nữ khi xưa của mẫu thân Ngu Nhân, tóc đen như suối, ánh mắt e lệ dịu dàng.
Bên cạnh là một nam tử trẻ tuổi tuấn tú, ánh nhìn đầy ôn nhu tha thiết, miệng khẽ gọi: “A Nhân.”
“Chúng ta ở lại nơi này, kết thành đạo lữ, đời đời không chia lìa được không?”
Thanh âm quyến rũ, bốn phía đầy hoa nở rực rỡ, vẻ đẹp thuần khiết ấy khiến lòng ta rung động, ta gần như gật đầu đồng ý.
“Tiểu Miên Miên! Tỉnh lại!”
Một tiếng quát quen thuộc vang lên trong thức hải!
Ta bừng tỉnh, thần hồn trở về thì ra là thần niệm Yểm Ma do đại năng thượng cổ tử trận hóa thành, g.i.ế.c người trong vô hình.
May thay, Hoa Trác Nguyệt kịp thời đ.á.n.h thức nếu không e rằng ta đã thần hồn tiêu tán, người mất đạo tan.
Đã nhận rõ ảo cảnh, sao có thể để nó tiếp tục hoành hành? Ta lập tức ngưng thần nhập thức hải, Linh Tê Song Thích trong tay phát sáng chói lòa, theo tâm niệm thúc động, phóng thẳng vào mảnh ảo ảnh đẹp đẽ mê hoặc kia
Lúc mở mắt ra lần nữa, huyễn cảnh tan vỡ, trong tay ta đã xuất hiện một khối cổ ngọc ấm áp, linh lực mênh mông, khắc hai chữ “Trấn Hồn”.
Trấn Hồn Ngọc, kỳ trân thất truyền của Linh Tê Tông!
Nghe đồn năm xưa tổ sư khai sơn của Linh Tê Tông đã luyện ngọc này suốt trăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-ta-lat-do-vo-tinh-dao/3857234/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.