Tim ta giật thót, lập tức tới bên cửa sổ nhìn ra.
Ánh lửa chập chờn, bóng người dày đặc. Toàn bộ Tàng Kinh Các đã bị bao vây kín mít.
Lúc đến, ta mải lo ẩn thân, không chú ý hóa ra tất cả cấm chế đều bị tháo bỏ, đệ tử canh gác cũng biến mất.
Bọn họ đã giăng sẵn bẫy, chỉ đợi ta tự chui đầu vào.
Đệ tử ùn ùn kéo vào, vây ta vào giữa.
Lý Thiên Phong bước lên trước, vẻ mặt đắc ý:
“Ngu Miên Miên?” Hắn giả vờ kinh ngạc, nhưng giọng lại cố ý nâng cao:
“Sao ngươi lại ở đây? Tàng Kinh Các là trọng địa, đâu phải nơi ngươi có thể tùy tiện xâm phạm?”
Tần Tịch Liên cũng tiến lên, mặt buồn rầu như lo lắng:
“Miên Miên sư tỷ, nếu tỷ cần kinh thư, có thể cầu xin trưởng lão. Sao lại lén lút đột nhập?”
Nghe giọng nàng ta, nếu ta không biết rõ bộ mặt thật, hẳn đã rơi lệ cảm kích.
Lý Thiên Phong lập tức hùa theo:
“Yêu nữ xuất thân Hợp Hoan Tông, xâm nhập Tàng Kinh Các, lẽ nào là muốn trộm tâm pháp bí truyền của chúng ta?”
“Đúng vậy! Mưu đồ bất chính!”
“Ngu Miên Miên, theo tông quy, đột nhập Tàng Kinh Các, phạt ba mươi roi! Ngươi đã biết tội chưa?”
Bạch Tử Diễn đã cầm trong tay cây roi đen dài uốn lượn tia điện.
Ta chấn động, ta từng nếm đau đớn của cây roi đó, đến nay xương cốt vẫn còn hằn dấu.
“Ta vô tội. Ta vào đây… là do phu quân ta, Ngụy Trường Lâm cho phép.”
Không còn cách nào, ta đành nói dối.
“Nực cười!” Lý Thiên Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-ta-lat-do-vo-tinh-dao/3857218/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.