Hai tháng sau, khi ta nôn khan dữ dội, mới sững sờ nhận ra mình đã mang thai.
Chính là đêm đó, khi chàng vừa đột phá Nguyên Anh, thần trí mê loạn, ta và chàng triền miên cả một đêm.
5
Lúc ấy, tu chân giới đang tổ chức đại hội mười năm một lần.
Ta không đến xem phong thái của Ngụy Trường Lâm trong trận đấu.
Người của Vô Hận Tông không cho ta lộ diện.
Ta chỉ nằm yếu ớt trên giường, từng cơn buồn nôn dâng lên, trong lòng nghĩ sau khi chàng về, ta nên nói với chàng chuyện đứa bé thế nào.
Bỗng ngoài viện vang lên tiếng hoan hô vang trời, tiên nhạc trỗi dậy giữa mây trời.
Đệ tử ngoài viện bàn tán rôm rả:
“Đại sư huynh hôm nay một kiếm kinh thiên động địa, đoạt lại ngôi đầu bảng tu chân rồi!”
“Đạo Cơ hủy rồi mà ba năm lành hẳn, đúng là kỳ tài trời ban!”
“Không phải là nhờ công lao của yêu nữ Hợp Hoan Tông kia sao? Trời sinh lô đỉnh như thế, không biết ta với ngươi có cơ hội nào không.”
Ngụy Trường Lâm không phụ kỳ vọng, rạng rỡ đoạt lại ngôi đầu tu chân giới, mọi ánh mắt dõi theo.
Ta mừng rỡ vô cùng, cố chống người dậy, định ra đón chàng.
Không còn linh lực, ở trên đỉnh Linh Sơn, đến việc hít thở ta còn thấy khó khăn.
Còn chưa đến cửa viện, đám đông đã đến trước.
Các đệ tử rạng rỡ, vây quanh bóng dáng quen thuộc kia - lạnh lẽo, cô tịch, cao ngạo.
Ta ngẩng đầu vui mừng, nhưng lại chạm phải vô số ánh mắt lạnh lẽo và khinh ghét.
Trưởng lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-ta-lat-do-vo-tinh-dao/3857211/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.