Edit: Tô Hi
Beta: Hoa Tuyết
Khương Huệ không thích nàng ta nhưng cũng không đến mức giáp mặt lại tỏ thái độ, chỉ thản nhiên nói: “Cũng đã nghỉ ngơi một lúc, không biết Vệ tiểu thư đến có chuyện gì quan trọng?”
Khương Huệ không hề tỏ ra hèn mọn, không biết có phải vì Mục Nhung đối xử tốt với nàng quá hay không, mà trông nàng chưa bao giờ giống một nô tỳ.
Nhìn như thân phận của Vệ Linh Lan và nàng không khác nhau là mấy.
Vệ Linh Lan thầm bực bội, đừng nói là Khương Huệ, đến cung phi trong cung nhìn thấy nàng còn có vài phần khách khí khiêm tốn, nàng ta thì tính là gì?
Nàng hơi nhếch khóe miệng, ngồi xuống nói: “Nghe nói ngươi đến kinh thành, chúng ta cũng đã có duyên gặp mặt một lần nên ta đến gặp ngươi.”
Khương Huệ cười cười: “Đa tạ tấm lòng của Vệ Tiểu thư.”
Lần đó từ miệng Liễu thị mà nàng biết được Vệ Linh Lan là thiên chi kiêu nữ, không chỉ có gia thế tốt mà còn là cháu gái họ của hoàng thái hậu. Thân phận nàng ta như vậy, lại đích thân đến gặp nàng chẳng phải rất lạ sao?
Đương nhiên nàng phải nghi ngờ.
Nhưng nàng không nói lời thừa thãi, nói nhiều chỉ sai nhiều.
Nàng im lặng, trong phòng cũng yên tĩnh một lúc, Vệ Linh Lan nhìn Khương Huệ, bỗng khẽ mỉm cười nói: “Ta thấy ta phải nói với tam biểu ca một chút rồi, ngươi xinh đẹp như vậy, phải nâng lên làm thiếp mới phải.”
Khương Huệ nhíu mày.
Nếu là trước kia, nàng sẽ thương tâm vì Mục Nhung thích nàng nhưng không nâng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-sung-hau/14215/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.