Editor: Mặc Doanh RF, Diệp gia quán
Đường Bội và Sở Quân Việt vừa về tới biệt thự Sở gia, Sở Quân Việt liền nhốt mình trong thư phòng.
Anh rất sợ Đường Bội sẽ lại nhắc tới chuyện anh không muốn nghe, cả buổi tối, đến khi Đường Bội chuẩn bị đi tắm, anh cũng chưa ra ngoài.
Lúc Đường Bội tắm xong, rốt cuộc Sở Quân Việt cũng đi ra khỏi thư phòng.
Cô vừa lau tóc vừa đi ra thì thấy Sở Quân Việt đang ngồi trên giường nói chuyện điện thoại.
Sở Quân Việt ngẩng đầu lên nhìn Đường Bội, khẽ nói với người nọ một tiếng rồi đưa điện thoại cho Đường Bội, nói: “Điện thoại của chú út.”
Nói xong, anh kéo Đường Bội qua, để cô ngồi trên giường, mình thì đứng sau nhận lấy khăn lau tóc cho cô.
Động tác của Sở Quân Việt vô cùng nhẹ nhàng, nhẹ đến mức không hề ảnh hưởng tới cuộc nói chuyện của Đường Bội và Sở Dực Thành.
“Chào chú, con là Bội Bội.” Sau khi nhận điện thoại, Đường Bội chủ động chào hỏi Sở Dực Thành.
“Ừ, hai hôm nay sao rồi? Có cực lắm không?” Sở Dực Thành cười hỏi.
Anh ta bị ông cụ Sở xóa tên, không thể đi tham dự kỷ niệm thành lập.
Hơn nữa chuyện xảy ra mấy ngày nay, lại bị Sở Quân Việt ra lệnh phong tỏa. Nghe thấy tiếng cười của Sở Dực Thành, Đường Bội biết những lời đồn nhảm ấy vẫn chưa truyền tới tai anh ta.
“Cũng được.” Đường Bội cười khẽ, không nhắc tới chuyện kia, chỉ hỏi: “Chú tìm con có chuyện gì không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-sieu-sao-vo-yeu-cua-am-da-de-vuong/1975397/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.