Thời gian cứ thế trôi qua cô vẫn đi học bình thường, tình cảm của cô và cậu vẫn phát triển điều đặng mỗi ngày hai người lại yêu đối phương thêm một chút.
“Này Nguyệt hai ngày nữa là tới tiệc ở trường rồi đấy”
“Thì sao?”
Cô đang ngồi trên xích đu và đọc sách, hôm nay trời nắng dịu gió thổi nhẹ nhàng nên cô có hứng để đọc sách, quyết định ra vườn đọc cho yên tĩnh nhưng không sự yên tĩnh của cô bị cái con người chung chăn gói phá hỏng, Tiểu Phương lãi nhãi bên tai cô suốt từ nảy đến giờ
“Tớ chưa có sắm đồ gì hết”
“Rồi sao”
“Hay là mình đi mua đi”
“No no cậu gọi anh tớ chở cậu đi đi”
“Anh cậu đang bận chuyện ở công ty rồi cậu đi với tớ đi”
“Cậu khỏi luôn, mỗi lần đi riêng lẽ với cậu là y rằng hao đứa sẽ gặp hoạ”
“Cũng đúng ha nhưng mà tớ không có đồ bận”
“Để tớ gọi người đem tủ đồ của cậu đi vứt để cậu mua cái mới”
“Sao cậu nở lòng nào làm vậy với tớ”
“Đồ cậu chất hơn một nữa cái tủ rồi đấy lấn sang phần tủ của tớ rồi”
“Huhu nhưng mà không có gì để mặc hết”
“Haizzzz bó tay với cậu”
Cô bất lực với Tiểu Phương, cầm lấy điện thoại gọi một cuộc
- “aloo, quản gia ông cho người đến công ty mang một số bộ lễ phục được thiết kế riêng cho cháu và Phương về đây được không ạ”
- “…”
- “dạ ok cảm ơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-roi-khong-yeu-anh-nua-co-duoc-khong-/3553343/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.