Sau khi hắn rời đi được một lúc thì bác sĩ Tiết cũng đến.
“Con chào bác gái”
“Chào con gái”
“Dạ”
“Hôm nay con thấy thế nào rồi”
“Rất ổn ạ lúc sáng anh Trần Nam dẫn con xuống khuôn viên đi dạo nên tâm trạng rất tốt ạ”
“Có vẻ thằng con trai của bác rất thích con thì phải”
“Làm gì có đâu ạ”
Cô ngại ngùng không dám nhìn mẹ của cậu.
“Haha bác chỉ trêu vui thôi, nhưng nếu có thể thì cũng muốn con làm con dâu của bác lắm nha”
“Bác đừng nói vậy ạ con sợ người khác được lại hiểu lầm cho xemm hừmmmm”
“Được rồi được rồi ta không trêu con nữa, bây giờ thì ngồi im cho bác khám nè”
Cô nghiêm túc lại ngồi im cho bác gái khám bệnh cho cô.
“Tình trạng ổn định rồi theo dỗi hết ngày mai thứ 2 sẽ cho con về”
“Thật không ạ”
“Ùm còn cậu trai nhập viện cùng con sẽ phải ở lại theo dỗi vết thương chắc phải về sau con 1 2 ngày”
“Con biết rồi ạ, cảm ơn bác gái nhiều ạ”
“Không cần cảm ơn bác, sau này trở thành con dâu bác là được rồi”
Mẹ cậu đi đến của thì quay vào nói với cô một câu làm cho cô ngượng đỏ mặt như một trái cà chua chính mộng.
“Bác đừng làm con ngại nữa mà”
Cô chui tọt vào chăn chùm kính đầu che đi gương mặt đỏ như trái cà chua của bản thân, mẹ cậu thậy vậy chỉ cười sau đó mở của bước ra ngoài.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-roi-khong-yeu-anh-nua-co-duoc-khong-/3493425/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.