Thấm thoát cô đã ở bệnh viện được 4 ngày, cô chán chường trừ 2 ngày đầu cô hôn mê thì còn lại cô điều ăn xong rồi ngủ, ngủ xong rồi lại ăn thật sự cô quá chán khung cảnh này rồi, ngày nào mọi người cũng luân phiên thay nhau đến để thăm cô riêng cậu và hắn ngày nào cũng đến cô sáng trưa chìu tối điều có sự hiện diện của hai người đó mỗi lần đến chỉ ở lại tầm 1 2 tiếng rồi ra về.
Hôm nay thời tiết đẹp rất dễ chịu cô ngồi trên giường bệnh nhìn ra ngoài cửa sổ
Cửa phòng mở ra, cậu bước vào nhẹ nhàng vì sợ cô thức giấc quay lại thì nhìn thấy cô đang nhìn mình, hai người hai mắt nhìn nhau, cô mỉm cười tươi nhìn cậu nói
“Anh làm gì thế gì mà cứ lén la lén lúc vậy”
“Anh sợ em thức giấc, ai ngờ em đã dậy rồi”
Cậu cầm tô cháo gà nóng hỏi đi nhẹ nhàng đến bên cạnh cô và ngồi xuống
“Em ăn cháo nha cho nóng”
“Em không muốn ăn”
“Thôi ăn một chút đi xỏng rồi anh dẫn em đi dạo nha hôm nay thời tiết hôm nay rất đẹp”
Cô cũng muốn ra ngoài đi dạo nên đành ngoan ngoãn ngồi im cho cậu đút, không biết vì sao càng nhìn cậu cô càng bị thu hút bởi sống mũi cao, đôi mắt diều hâu đôi môi mỏng ở bên cạnh sống mũi có thêm một nốt ruồi làm cho nhan sắc của cậu trở nên cuốn hút hơn rất nhiều, nhan sắc này đẹp hơn hẳn so với hắn.
Mãi nhìn cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-roi-khong-yeu-anh-nua-co-duoc-khong-/3492648/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.