Sau khi nhận phòng cả bọn nghỉ ngơi đến chiều thì bắt đầu đến khu vui chơi, mua vé xong xuôi thì cả bọn vào khu vui chơi.
“Ai chơi cái kia không?”
Người lên tiếng chính là Yến như cái cô ta chỉ đến chính là tàu lượn siêu tốc, cô nhìn thấy thì rùng mình nhìn thấy chiếc tàu chạy với tốc độ khủng khiếp còn lượn vòng tròn lên xuống các kiểu là đủ thấy buồn nôn rồi huống hồ gì là ngồi lên.
“Ai chơi thì chơi đi tôi không chơi”
Cô lên tiếng sau đó đi đến chiếc ghế đá gần đó ngồi xuống đi từ nãy giờ cũng đủ mệt rồi.
“Vậy cậu ở đây đi bọn tớ chơi”
“Tôi không thích chơi mọi người chơi đi”
Hắn lên tiếng nói, cô nhìn hắn với ánh mắt nghi ngờ người tình bé nhỏ của hắn muốn chơi sao hắn lại không chơi mọi khi cô ta muốn làm gì hắn cũng chìu kia mà. Mặc kệ cô cũng chẳn quan tâm nữa, Yến Như thấy hắn không muốn chơi thì lại dở nết ổng ẹo yếu đuổi của mình ra
“Thần anh chơi với em đi, ngồi một mình em sợ lắm”
Hắn phân vân không biết phải làm sao, hắn một nữa muốn ở đây với cô nhưng khi Yến Như dùng dáng vẻ này để năn nỉ hắn thì hắn lại siêu lòng.
Cô nhìn cảnh này của hai người không khỏi rợn người, cô đứng dậy nói
“Mọi người chơi đi em đi mua nước”
“Để anh đi với em”
Anh trai Yến Như lên tiếng muốn đi cùng cô, cô khó chịu nhíu mày ‘gì đây thằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-roi-khong-yeu-anh-nua-co-duoc-khong-/3486085/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.