Ba mươi phút sau viện binh cuối cùng cũng tới, cô ta nghênh ngang bước vào cửa chính căn biệt thự, cùng mẹ chồng tương lai đến thẳng bàn bày tráp lễ vật, giở ra kiểm tra từng món.
"Thu bàn tay bẩn hai người lại gấp!"
Đang giở tráp thứ ba, Bạc phu nhân không đặt lời Bạc Cửu vào lỗ tai: "Mẹ xem thử con mua đúng lễ vật Hạ gia thích không? Cái nào không đúng thì con đem đổi lại kẻo làm mích lòng ba mẹ vợ con!"
"Đúng đó Cửu ca, dù sao mẹ người lớn sẽ hiểu...."
Bạc Cửu cắt ngang lời cô ta: "Ngậm mồm! Cả hai người cút ngay trước khi tôi đổi ý!"
Bạc Cửu tung nắm đấm xuống bàn làm hai ả đàn bà giật mình tránh xê ra bàn lễ vật.
"Bạc cửu..."
"Cửu ca..."
"Cútttt!"
Mẹ chồng con dâu hờ giậm chân giậm cẳng quay đi.
"Đã bảo rồi lại không nghe, lễ vật đó hai người không có cửa chạm vào đâu vì nó thuộc về phu nhân Đàm Tương Tư."
Lần thứ hai nghe cái tên này Hạ Vy không thể không đề phòng: "Cô ta là thần thánh phương nào?"
Lão Nhất khoanh tay, mắt nhìn thẳng ra cổng: "Thân phận Cửu phu nhân cao quý, kẻ thấp kém như tôi sao dám mở miệng nói."
Hạ Vy muốn tát gã một cái nhưng thoáng thấy gã gườm ả, ả không dám manh động.
Vẫn là Bạc phu nhân có người chống lưng.
"Cô ta ở xóm X xã Y, qua hết cánh đồng lúa vùng ngoại thành sẽ tới!" A Bát nói nhỏ vào tai Bạc phu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-oan-gia-kho-thoat/3723294/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.