Trần Hồng vẫn tiếp tục đếm tiền: “Được, tí nữa bác sẽ cắt cho cháu.”
Bác trai Cố đưa thịt đã cân cho dân làng.
Ông ta quay đầu hỏi Cố Cẩm: “Cháu muốn gì cơ?”
“Đầu heo, lòng heo, gan heo ạ.”
Bác trai Cố nghe xong, nhanh chóng đặt đầu lợn lên ván gỗ, móc gan trong bụng lợn cùng với bộ lòng lợn đang vứt ở một bên để hết lên trên cùng với đầu lợn.
Những thứ này ít cũng phải ba bốn mươi cân.
Cố Cẩm không thể vác đi hết được, bác trai nhìn trong sân, thấy con trai đang dựa vào cửa phòng ông nội, gọi: “Gia Kiệt, mau ra giúp nhóc Cẩm một tay đi.”
Cố Gia Kiệt nghe vậy, mặt không cảm xúc đi tới.
Anh ta cũng không ngại bẩn, ôm cái đầu lợn lên, hỏi cô: “Ôm đi đâu?”
“Phòng bếp ạ.”
Cố Cẩm cũng ôm những thứ còn lại trên ván gỗ lên.
Cô còn tưởng rất nặng, nhưng khi ôm mới nhận ra không nặng như cô nghĩ.
Mấy thứ này ít nhất cũng vài chục cân, thế mà cô ôm lên lại nhẹ nhàng như không.
Cố Cẩm híp mắt, trong mắt xuất hiện những vệt sáng, đáy lòng đã có suy đoán.
Bây giờ cô đã bước vào tầng sáu luyện khí Phượng Linh Quyết rồi, nên sức mạnh cũng theo đó tăng lên?
Chuyện này cần cô tìm cách để kiểm chứng.
Cố Cẩm ôm nội tạng lợn rừng vào phòng bếp, rồi tìm những gia vị cô cần.
“Cố Cẩm, em làm gì thế? Nấu mấy thứ này lên có ngon không?”
Cố Gia Kiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nuoi-soi-con/3482982/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.