Rõ ràng là Lưu Đại Bằng, con trai của ông hai Lưu trộm tiền cùng người khác, nhưng chúng lại đổ tội cho An Minh Tế.
Cậu bé gào khóc nói rằng mình không ăn cắp tiền, nhưng không ai tin cậu, mọi người đều nhìn cậu với ánh mắt thương hại.
Cố Cẩm nhìn cha của Lưu Đại Bằng trói An Minh Tế lại, nhìn ông ta cầm một cây gậy gỗ đánh gãy chân An Minh Tế.
Cố Cẩm nổi điên hét lên ngăn cản, nhưng vô ích.
Không ai nhìn thấy cô, cũng không ai nghe thấy giọng cô.
Cô bất lực đứng đó nhìn, trái tim đau thắt lại.
Kiếp trước, An Minh Tế ngồi xe lăn, hóa ra là vì bị ông hai Lưu đánh gãy hai chân.
Cô bước đến bên cạnh An Minh Tế đang đau đớn dữ dội, cắn răng hung dữ trừng mắt nhìn dân làng xung quanh, cô muốn đưa tay ra ôm lấy cậu, vỗ về cậu, nhưng lại không thể chạm vào cậu.
Cậu chịu đựng đủ sự giày vò, rồi bị ông hai Lưu vô tình đuổi khỏi thôn.
An Minh Tế lưu lạc khắp nơi, cậu như một con chó nhà có tang, luôn phòng bị và nghi ngờ tất cả mọi người.
Cậu trở nên không từ thủ đoạn, biến thành một kẻ độc ác tàn nhẫn.
Chỉ cần có một chút xíu cơ hội, cậu cũng sẽ nắm chặt lấy, chỉ vì không muốn bị người khác bắt nạt sỉ nhục, chỉ vì tương lai.
Trong giấc mơ, Cố Cẩm là một người ngoài cuộc, đứng nhìn cậu dựa vào đầu óc thông minh và thủ đoạn tàn nhẫn của mình để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nuoi-soi-con/3482963/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.