Còn người con dâu là cô chỉ bị giày vò trên mặt tinh thần, dù sao cô cũng là con nhà họ Chân, cho dù chỉ là một quân cờ, thì chồng cô cũng không dám động vào cô.
 
Tên súc sinh đó không dám động vào cô, điều này là sự may mắn duy nhất.
 
Cũng có mấy người phụ nữ cá tính tìm tới nhà. Nhìn mấy tấm cảnh khỏa thân ghê tởm kia, cả người cô như mọc đầy ung nhọt, ghê tởm tới buồn nôn!
 
Có điều họ tìm sai người rồi, cô đúng là con dâu nhà họ Lưu, song chỉ là một vật trang trí thôi, là một bình hoa nhà họ Lưu bày trong nhà, là minh chứng hợp tác giữa hai nhà Lưu - Chân.
 
Vì thể diện, nhà họ Lưu cho cô học trang điểm, các loại tri thức, thậm chí ngoại ngữ, cắm hoa, những hoạt động thời thượng, cô đều phải biết.
 
Ở trước mặt người khác, cô là một người con dâu tốt lên được phòng khách xuống được phòng bếp, còn đằng sau, cô chỉ là bảo mẫu của nhà họ Lưu, một kẻ có cũng được không có cũng chẳng sao.
 
Cho tới cuối cùng, nhà họ Lưu đứng sai bên, cô trở thành quân cờ bỏ đi, mọi thứ cứ rối ren, cho tới khi cô chết.
 
“Chị A Cẩm sao vậy?”
 
Cánh tay cô bị người ta lay lay, giọng nói bất an vang lên.
 
Sự hối hận và lạnh lẽo trong mắt Cố Cẩm tan biến, cô cúi đầu nhìn bé sói con, xoa đầu cậu.
 
“Theo chị về nhà đi.”
 
An Minh Tế nhìn chằm chằm ngón tay thon dài kia, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nuoi-soi-con/3482954/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.