Tống Thanh Vân nhớđến trước kia, sau khi tan ca về đến ngôi nhà ông ta đã ghét bỏ, ĐoạnLinh đã nấu xong cơm chiều, tuy hai người đều phải đi làm, bằng cấpgiống nhau, thậm chí lúc ở trường Đoạn Linh không thua kém những ngườiphụ nữ khác, bà ta vẫn luôn thẳng thắn với ông ta, nhưng ở phương diệnnào đấy, bà ta vẫn giữ nét truyền thống của người phụ nữ Hoa Hạ, bà taluôn làm tốt công việc nhà, nấu món ăn ông ta thích nhất, nhưng không hề oán trách nửa câu, so sánh với sự tuyệt tình của nhà họ Cố hiện giờ,thì Đoạn Linh tốt hơn nhiều. 
Trước kia chỉ cảm thấy việc này làthiên kinh địa nghĩa, cho rằng Đoạn Linh làm việc đó đã vài năm, TốngThanh Vân đã quen rồi, hiện tại có người để so sánh, đột nhiên TốngThanh Vân mới biết Đoạn Linh là tốt nhất, nước mắt lập tức tuôn rơi. 
Lúc này Tống Thanh Vân hối hận, ông ta cảm thấy bản thân ly hôn với ĐoạnLinh quá thuận lợi, dù sao hai người đều đã đeo nợ trên lưng, biết vậysẽ không ly hôn sớm như thế, Đoạn Linh ra ngoài quẹt thẻ nhiều như vậy,đáng lẽ ông ta không nên bỏ qua cho bà ta quá nhanh, bà ta nên chịu mộtnửa tiền trong những cái thẻ tín dụng đó, hai người gộp lại chắc sẽ đủthôi, tiền lương hai người vẫn có thể chi trả, Đoạn Linh luôn tiết kiệm, lần này có lẽ vì chịu kích thích, lúc ấy nếu bản thân không ly hôn,cũng sẽ không rơi vào hoàn cảnh như bây giờ. 
Quan trọng hơn, nếuhai người vẫn chưa ly hôn, ông ta có thể đến nhà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nu-phu/2513145/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.