Editor: Gà
Bác sĩ đã giúp ả giải quyết xong hậu quả, thuốc tê cũng không còn tác dụngnữa, Cố Doanh Tích đau đến chết đi sống lại, khó tránh sinh ra ám ảnhvới việc mang thai.
Đến lúc ả được đẩy ra khỏi phòng mổ, Cố Doanh Tích suýt nữa ngất đi, quả thật cái loại đau đớn này khiến người takhông thể chịu nổi, còn Cố Doanh Nặc thì khóc lóc gào thét nói muốn ởcùng phòng bệnh với chị, bởi vì cô ta nói muốn sám hối, muốn đền tội,muốn chăm sóc người chị vừa mất đi đứa nhỏ.
Cố Doanh Tích đã hơisợ hãi Cố Doanh Nặc, nhưng cô ta nói rất dễ nghe, ả không dám từ chối,nói cho cùng thì chân của Cố Doanh Nặc bị cắt mất vì chuyện của ả vàTống Mẫn Nhiên, Cố Doanh Nặc hỏi ả vì sao lúc đó không nghe điện thoại,thật ra trong lòng ả có quỷ, cực kỳ chột dạ, nên lúc này tuy ả sợ CốDoanh Nặc, nhưng lại không dám từ chối lời đề nghị của cô ta, đành phảicố nén sợ hãi và cơ thể đau đớn, để bác sĩ sắp xếp cho hai người nằmcùng phòng bệnh.
Vốn việc này không hợp quy định, dù sao ca giảiphẫu của Cố Doanh Nặc nghiêm trọng hơn, không thể so với ca tiểu phẫucủa Cố Doanh Tích, nhưng vì thỏa mãn yêu cầu chuộc tội của Cố Doanh Nặc, Cố Nhàn đành phải trả thêm tiền, nịnh nọt bác sĩ thật lâu, lúc này mớiđược như mong muốn.
Tình cảm của hai chị em vốn tốt vô cùng, bâygiờ cùng ở một phòng bệnh, Cố Doanh Tích hơi áy náy với Cố Doanh Nặc,hơn nữa không biết thế nào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nu-phu/2513135/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.