Lời nói của Ninh Vân Hoan vừa ra khỏi miệng, cả người Cố Nhàn đều cứnglại, bà rất cần tiền, bệnh của bà cũng thường xuyên cần uống thuốc. Lúccòn trẻ bà không có công việc chính thức, dựa vào làm việc vặt mà nuôilớn mấy đứa con trai con gái, đến già cũng không có bảo hiểm, đến thuốcuống cũng là do bản thân bỏ tiền hoàn toàn, khả năng số tiền này cũngđược hai vạn, ít nhất cũng đủ cho bà sống tốt qua mấy tháng, bà cũng làngười, cũng sợ chết, không có tinh thần thấy chết không sợ, lại khôngmuốn liên lụy đến con gái, cho nên tự nhiên là không muốn trả tiền lại.
Nhưng Ninh Vân Hoan vừa nói như vậy, bên ngoài Cố Nhàn luôn thể hiện làngười biết lễ nghĩa, lúc này bị cô nói ra, cũng đành phải đem miếng vảitrắng mở ra lần nữa, còn chưa mở miệng nói chuyện, cũng đã có một ngườiphụ nữ đi đến nhặt ba tờ tiền giá trị lớn trở về:
“Bà là đồ lừa gạt, tiền này tôi cũng không thể cho, chẳng thà quyên gópcho hội từ thiện, tôi lấy lại ba nghìn.” Người phụ nữ vừa nói dứt câu,liên tiếp có mấy người đi lên nhặt lại tiền, không quá một phút đồng hồ, tiền trên mặt đất đã được nhặt sạch sẽ, đừng nói đến một trăm đồng, màngay cả hóa đơn và biên lai của bệnh viện trước mặt Cố Nhàn cũng bị mọingười dẫm đầy dấu chân.
Ba mẹ con họ Cố tức giận đến xanh mét, toàn thân run rẩy. Ninh Vân Hoanlại cười nói: “Tôi chỉ là nói thật mà thôi, ba tôi đã trợ giúp các người nhiều rồi, dù không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nu-phu/2513008/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.