Dưới ánh trăng sángngời, thánh thượng đã thay hoàng bào ban ngày, thay vào đó là một bộhắc bào hòa hợp với ban đêm, mũ ngọc buộc cao, lông mày như núi, ánhtrăng bao phủ xuống khóe môi, phối hợp đôi mắt thâm thúy, cả người cóvẻ càng thêm thần thánh cao quý.
Giờ phút này, Lâm Nghiên hoàn toàn bị hắn như vậy dễ dàng mê đi, đã quên việc hàng đầu là chạy trốn.
”A... hôm nay lão phu muốn lấy mạng chó của ngươi!” Chính lúc đang sững sờ, đã thấy lão nhân sớm nắm quyền, thẳng tắp hướng về phía Hoàng đế.
Lúc này nàng mới chú ý tới, phía sau Hoàng đế, đứng hai thị vệ chỉ cầnnhìn qua liền biết cao thủ thâm tàng bất lộ. Bao gồm “ Thiếu Thi đạinhân “ đưa nàng đến trong thiên lao, huống hồ... quan trọng nhất là,trong tay bọn họ còn cầm kiếm.
Thấy lão nhân muốn xong đời,Lâm Nghiên trừng mắt nhìn, xông lên bắt được đùi lão nhân, “Nguy hiểm, trước chạy! Quân tử báo thù, mười năm không muộn.”
” Nữ oamau buông ra lão phu!” Không nghĩ lão nhân kia giống như điên rồi, sống chết đòi xông lên, thậm chí còn tha Lâm Nghiên ra xa hai trượng.
”Thích khách lớn mật!” Không đợi lão nhân xông lên, hai gã thị vệ phía sauhoàng thượng đã xông tới, bắt lấy Lâm Nghiên cùng lão nhân.
Lâm Nghiên cảm thấy tư thế này rất quen thuộc... Nhân sinh chính là thê thảm như vậy.
Sau khi nàng tỉnh lại một cánh cửa mở ra, nhìn thấy hắn, làm nàng bị bỏ tù.
Lại tỉnh lại, cánh cửa thứ hai mở ra, lại là nhìn thấy hắn, đoán chừng muốn ngay tại chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nu-phu-can-ba/48076/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.