Tư Lăng đã ngây ngốc tại cấm địa ba tháng. 
Thời gian ba tháng cũng đã giúp Tư Lăng thích ứng với thân thể đàn ông hiệntại của mình. Chuyện duy nhất có chút 囧 là, thời điểm tu luyện thì linhhồn sẽ không cẩn thận thoát khỏi vỏ bọc để chạy ra ngoài. Bất quá, đâycũng là chuyện không có biện pháp nào, linh hồn của “Nàng” là hồn pháchđã tu luyện trăm năm, linh hồn quá mức ngưng thật (cô đọng),thần thứccũng hết sức mạnh mẽ; Khối thân thể đã biến thành phàm nhân này căn bảnkhông có cách nào phù hợp với linh hồn ''nàng''. Tình huống này giốngnhư một người mặc vào một bộ quần áo không vừa người vậy, thế nào cũngđều có chút không được tự nhiên. 
Chẳng qua, tuy không cẩnthận thì linh hồn sẽ chạy ra, nhưng chỉ có thể rời khỏi thân thể nàykhông quá ba trượng. Nếu vượt quá khoảng cách ba trượng thì sẽ bị mộtsợi dây vô hình trói chặt, khiến cho hắn căn bản không có biện pháp vứtbỏ cái thân xác này mà khôi phục thân quỷ để rời đi. 
Quả nhiên Thiên Đạo (lẽ trời, đạo trời) đều có nhân quả, bắt “nàng” nhập thân vào “hắn”, tự nhiên sẽ có quy tắc trói buộc. 
Tư Lăng cảm thấy, nhất quyết phải giải quyết chuyện linh hồn không ăn khớp với thân xác này, chỉ có khiến thân xác tu luyện trở nên mạnh như linhhồn thì mới được. Nhưng làm cho hắn buồn bực là, linh căn của cái thânxác này đều đã phế đi, muốn tu luyện thật đúng là không có biện phápnào. 
Tình trạng tuy rằng khá khó xử, nhưng mỗi tối Tư Lăngvẫn kiên trì ngồi thiền tu luyện 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nghich-chuyen-tien-do/99202/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.