Tư Lăng trốn vào trong Trận Hồn phù, tà ma kia cũng theo tấn công đến. Lúc đến giới hạn thiết lập của Hồn phù, đột nhiên một luồng sáng lóe lên, bức chúng lui vài bước.
Bất kể là đối với yêu thú, nhân tu hay tà ma, lực sát thương của Hồn lực đều cực lớn. Tà ma này lòng mang kiêng dè, cũng không dám thử lại, bất quá nó biết nên chuyên tâm tấn công một chỗ, dùng bạo lực bài trừ hạn chế mà hồn phù bày ra.
Tư Lăng trầm mặt, đem Hồn quang đạn trữ tồn trong Bát Bảo Càn Khôn bình ra. Hồn quang đạn như không lấy tiền mà ném về hướng tà ma kia. Mà hồn quang đạn bắn đến thân thể tà ma, tuy rằng thương tổn không lớn, nhưng cũng để lại một vết cháy đen, làm nó cảm giác đau đớn như kim châm muối xát. So với tà ma, đám tà thú đỏ bên cạnh đụng tới Hồn quang đạn thì thân thể trực tiếp nổ tung.
Xem ra là nàng năng lực không đủ, cho nên không thể gây thương tổn cho tà ma có thực lực Đại Thừa kỳ.
Lúc Tư Lăng đối đầu với tà ma thì, cũng để mắt nhìn Trọng Thiên bên kia. Trọng Thiên cùng Tiểu Bạch Hổ chơi chung mấy trăm năm, vô cùng ăn ý. Trọng Thiên phóng hỏa, Bạch Hổ trực tiếp tạo ra gió lốc, giúp yêu hỏa kia tăng cường hộ tống, quấn lấy trên người tà ma.
Tà ma cao khoản một trượng, có vẻ khổng lồ, bất quá khi Trọng Thiên hiện ra bản thể thì cũng khá tương xứng. Trọng Thiên hai cánh giương rộng, bay ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nghich-chuyen-tien-do/2763349/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.