Chương trước
Chương sau
Tư Hàn đột nhiên tấn cấp là công lao của viên tiên đan bát phẩm kia của Lôi Xá trưởng lão. Vốn tu vi của hắn đã chấm bên mức đột phá, mà lần này cùng hồng y nữ nhân kia đọ sức, tuy rằng bị thương, nhưng cũng lấy được lợi ích không phải nhỏ. Hơn nữa một viên tiên đan bát phẩm trân quý, đã trực tiếp phá tan thành luỹ của Hợp Thể kỳ đỉnh cao.

Chỉ có thể nói, Lôi Xá trong lúc vô ý đã chơi chính đệ tử mình một vố.

Mà Lôi Xá cũng không biết Tư Hàn trong trăm năm đã tu luyện đến Hợp Thể kỳ đỉnh cao, hơn nữa đã ở vào tình thế bất kỳ lúc nào cũng có thể đột phá. Lúc trước gặp lại gấp gáp, ông tất nhiên sẽ không tùy tiện dùng thần thức xem xét thân thể đồ đệ, cho nên cũng không có phát hiện. Sau này cũng cảm giác khác thường, qua kiểm tra tình huống Tư Hàn mới biết, nếu không, lúc trước sẽ không vì để cho bọn họ mau chóng dưỡng thương mà trực tiếp cho bọn họ tiên đan bát phẩm.

Phi Thiên thuyền hạ xuống ở một chỗ tiên linh lực dồi dào. Sau khi mọi người ra khỏi Phi Thiên thuyền, Tư Lăng vẫn ẩn giấu Phi Thiên thuyền trên mây mù trên không, để Tiểu Yêu Liên canh giữ phía trên, còn lại đám yêu thú đều theo xuống dưới.

Tư Hàn muốn tấn cấp, Bạch Hổ là hưng phấn nhất. Nó cùng Tư Hàn ký khế ước bình đẳng, tuy không phải khế ước chủ sủng, Tư Hàn có tấn cấp thì đối với nó cũng vô dụng. Bất quá đồng bạn thực lực càng cao cường thì việc sau này phi thăng Tiên giới càng nắm chắc hơn. Hơn nữa hiện tại thế cục Thượng Giới nguy hiểm, khắp nơi đều là tà vật vùng Liệt Diễm, Tư Hàn cũng tất yếu cần đề cao thực lực.

Đáp xuống mặt đất, Lôi Xá liền bắt đầu bày trận, hơn nữa còn bày trận rất nhiều. Ông còn tung ra một thứ, nhìn như là đóa hoa sen thủy tinh. Nó bay đến giữa không trung, liền thấy tà sương trong vòng trăm dặm chung quanh đều xoáy hút về hướng tinh liên hoa. Tà sương sau khi bị hấp thu, chỉ còn lại tiên linh lực được tinh lọc.

Tư Lăng nhìn qua, liền biết khi Tư Hàn tấn cấp cần lượng lớn tiên linh lực, chỉ là tiên linh lực ở đây còn bị ô nhiễm, bất lợi với huynh ấy, chỉ có thể tinh lọc sạch sẽ mới được.

Hoa sen thủy tinh này là Lôi Xá luyện chế, phỏng theo Thánh Liên của Phật Môn, là đặc biệt nhằm vào tà sương đất Liệt Diễm. Chỉ là tốc độ hấp thu tinh lọc quá chậm, với lượng tiên linh lực Tư Hàn cần khi tấn cấp thì còn quá không đủ.

Nghĩ thế, Tư Lăng cũng biết mình lúc này không thể giấu riêng, bèn đem hạt Thiên Nhãn Bồ Đề tung ra đến. So với đóa hoa sen thủy tinh kia, hạt Thiên Nhãn Bồ Đề hấp thu tà sương càng nhanh hơn, phạm vi càng rộng hơn, có thể chứa đựng càng nhiều tà sương đỏ. Không cần một lát, tiên linh lực trong vòng phạm vi trăm dặm toàn bộ đều được tinh lọc xong.

Lôi Xá trong mắt lấp lánh, tuy kiến thức rộng rãi, nhưng trong lúc nhất thời cũng không thể nhận ra hạt châu màu xanh này là cái gì. Đến khi nó hấp thu tà sương đỏ càng ngày càng nhiều, ở mặt ngoài bắt đầu nổi lên điểm màu đen, tỉ mỉ đếm thì có hơn ngàn điểm, không nhiều không ít, mới biết đây là vật gì, không khỏi có chút ngạc nhiên.

Hạt Thiên Nhãn Bồ Đề!

Không ngờ Tiên linh giới này thế nhưng còn có hạt Thiên Nhãn Bồ Đề tồn tại. Đến cả Phật Tu bên kia cũng không thể kiếm ra một hạt. Có hạt Thiên Nhãn Bồ Đề này, tinh lọc tiên linh lực sẽ dễ dàng hơn.

Tuy rằng phát hiện hạt Thiên Nhãn Bồ Đề, bất quá Lôi Xá lại chưa từng nổi lên tâm tư gì, dặn dò Tư Lăng: "Con chú ý nhiều hơn nữa, tận khả năng tinh lọc tiên linh khí, chớ để những tà khí kia thừa dịp Hàn nhi tấn cấp mà làm loạn."

Tư Lăng nghiêm nghị cam đoan. Nàng cũng biết đám tà sương xưa nay thích làm loạn, đặc biệt tu sĩ nếu tấn cấp mà vô ý hút vào tà khí đó, chắc chắn sẽ chịu ảnh hưởng. Không chỉ không thể tấn cấp, thậm chí sẽ nảy sinh tâm ma, thất bại trong gang tấc, tu vi hủy hết. Đây cũng là nguyên nhân vì sao tất cả tu sĩ thống hận đám tà vật vùng Liệt Diễm như thế, trăm phương nghìn kế muốn tinh lọc tiên linh lực bị ô nhiễm.

Lôi Xá sau khi dặn dò xong, lại tiếp tục bày trận. Chỉ một lát, đã đơn giản bày ra một cái trận pháp, hắn cùng Tư Hàn tiến vào trong trận pháp, bóng dáng của hai người theo đó biến mất.

Tư Lăng cùng bốn con yêu thú ở lại bên ngoài canh chừng. Tuy có Lôi Xá trưởng lão ở đây, không ngại có yêu thú hoặc tà vật tới quấy rối, nhưng vẫn phải thận trọng thì hơn. Tư Lăng đồng thời để cho bốn con yêu thú canh chừng bốn phía, bảo chúng mở to hai mắt cho nàng, có tình huống gì lập tức đập chết nói sau.

Lúc nàng ở chung quanh tinh lọc tiên linh khí càng ngày càng nhiều thì trên bầu trời đã nổi gió phun mây, xuất hiện dị tượng. Người sáng suốt vừa nhìn liền biết có người ở đây tấn cấp.

Tư Lăng triển khai thần thức, rất nhanh liền cảm giác một ít yêu thú đang hướng tới nơi này, hẳn là bị thiên thượng dị tướng hấp dẫn mà đến. Tư Lăng nghĩ nghĩ, liền bảo Bạch Hổ phóng đại hơi thở của nó, lấy huyết mạch để áp chế những yêu thú kia, không cho chúng nó lại đây quấy rầy.

Yêu thú thì không sao, điều khiến Tư Lăng lo lắng là ở lúc mấu chốt lại xuất hiện mấy con tà thú tới quấy rối. Mà càng làm cho người ta căm hận là, nếu có tà tu nhân cơ hội ô nhiễm tiên linh lực, dùng cái này để phá hoại, vậy thì hậu quả không thể tưởng nổi.

Quả nhiên Tư Lăng không phải là lo lắng quá xa, nàng rất nhanh cảm giác được ngoài vạn dặm đã có tà thú đang chạy về hướng này. Tư Lăng cười lạnh một tiếng, tất nhiên là không cho phép có người phá hủy Tư Hàn tấn cấp. Nàng từ vòng tay trữ vật lấy ra một chồng tiên phù, hơn nữa còn là Hồn phù tam phẩm. Những năm gần đây, nàng đã sấm ngộ tiên phù đến tam phẩm, Hồn phù tam phẩm cũng có thể chế tạo ra một ít.

Tư Lăng giương tay, Hồn phù ở không trung xếp thành một hàng, niệm chú thật nhanh, Hồn phù bắn nhanh về phương xa, hòa vào lòng đất. Sau đó lại là một hồi chuẩn bị. Đợi khi nàng rốt cuộc sắp xếp xong, cầm Biến Hình ở trong tay, khí thế hừng hực đứng ở phía trước, chờ con mồi chui đầu vô lưới.

Xa xa quả thật có tà tu phát hiện có người ở chỗ này tấn cấp, lại nhìn Thiên thượng dị tướng, liền biết hẳn là có người sắp sửa tấn cấp Đại Thừa, liền nổi lên tâm tư. Phỏng đoán hẳn là nửa đường áp chế không nổi tu vi nên đột nhiên muốn lên cấp, lại không có cách nào, chỉ có thể tìm nơi có tiên linh lực dư thừa như thế này ý đồ tấn cấp. Nếu có thể làm người nọ tấn cấp thất bại, thậm chí người bị trọng thương, đến lúc đó chỉ cần giết đi, vậy cũng có thể kiếm một khoản lớn.

Đối với tà tu mà nói, bởi vì bọn họ làm đủ chuyện thương thiên hại lý, không buông tha chuyện gì, bất kể đến nơi nào, luôn là đối tượng bị moị người kêu đánh, khiến cho cuộc sống của bọn họ giống như con chuột ở dưới lòng đất, mỗi người đều thật nghèo, cho nên cũng thích gia nhập tiên đạo (cướp) đánh cướp những người khác. Hiện nay cơ hội cực tốt ở trước mặt, tự nhiên phải lợi dụng thật tốt.

Chỉ là tà tu này không nghĩ tới là, tuy rằng Tư Hàn là nửa đường áp chế không được tu vi muốn tấn cấp, nhưng lại có được lão quái Độ Kiếp kỳ thành danh đã lâu giúp hắn hộ pháp, ngoài ra còn có Tư Lăng cùng bốn con yêu thú hỗ trợ. Hắn muốn kiếm lợi cũng phải xem đám hung tàn này có đáp ứng hay không.

Đợi đến khi tà tu kia chỉ huy đám tà thú đỏ bị hắn thu phục tấn công lại đây, thuận tiện ô nhiễm tiên linh lực chung quanh, thì đúng lúc bước vào lá chắn tiên hồn phù bày ra. Thân thể tà thú nổ tung lên, thân thể biến thành một trận tà sương đỏ tiêu tán ở trong không khí, sau đó bị hạt Thiên Nhãn Bồ Đề ẩn ở giữa không trung hấp thu sạch.

Vô số tà thú màu đỏ bước vào đoạn kia thì đều toàn bộ nổ tung, làm tà tu ẩn nấp một nơi bí mật gần đó không khỏi nôn nóng. Đương nhiên, hắn không biết là, Tư Lăng còn gấp hơn cả hắn, thiếu chút nữa muốn mắng thô tục. Hồn phù kia không chịu được tiêu hao như thế đâu, nếu còn tiếp tục như vậy, phù lực tiêu hao hết sạch, sẽ không ngăn cản được đám tà thú kia nữa.

Nghĩ như vậy, Tư Lăng lại gọi Trọng Thiên tới, bảo tên hung hăng Trọng Thiên đi đối phó với đám tà thú kia. Nhất định phải chặn chúng nó ở ngoài. Mà nàng sẽ đi ép tên tà tu kia ra, đỡ để hắn giống con chuột núp trong bóng tối giở trò.

Tư Lăng vung Biến Hình, Vạn thủy thế giới tràn đi, toàn bộ mặt đất muốn nổ tung lên. Đồng thời cũng không quên ném Hồn lực đạn về hướng tà tu trốn, kiên trì ép hắn đi ra.

Tà tu kia nhìn qua là một nam tu chỉ còn lại da bọc xương, một bộ hắc bào, mà dưới hắc bào kia trống rỗng, càng làm hắn có vẻ gầy đến khó tin, không có chút mỹ quan của tu tiên giả. Chẳng trách linh tu đều chán ghét tà tu, vạn bất đắc dĩ tuyệt đối sẽ không rơi vào tà đạo, bởi vì quả thực là ảnh hưởng đến mỹ quan.

Nàng ở trong lòng ghét bỏ, trên mặt lại theo thói quen một bộ dáng cao quý lãnh diễm, vô cùng lừa đảo, cố tình lại xứng với cái gương mặt như yêu nghiệt kia, hết sức xuất sắc, cũng làm tà tu kia lại nổi lên tà niệm, trong mắt phát ra tia dâm tà.

Tư Lăng chỉ muốn chửi thề. Bị một tên tà tu như lão nát rượu ý dâm, thật ghê tởm! Lập tức cũng không khách khí chém tới một kiếm, Thiên Vạn Thủy Thế Giới lần nữa lan tràn đi, tầng tầng gợn sóng đẩy ra, bẻ gãy khắp sơn lâm, đến cả đám tà thú đỏ bị lan đến cũng biến thành bột mịn.

Tà tu nọ tu vi là Hợp Thể kỳ trung kỳ, tự nhận cao hơn nữ tu này một cảnh giới, tự nhiên không coi trọng đối phương, vừa gặp mặt liền trực tiếp hóa ra một cái cự chưởng đánh tới, muốn bắt nàng.

Tư Lăng mi mắt lạnh lùng, lại đánh mấy kiếm qua, Thiên Vạn Thủy Thế Giới tuy không thể làm tổn thương hắn chút nào, bất quá có tác dụng quấy nhiễu. Thừa dịp tà tu kia đắc ý, một luồng linh hỏa Phượng Hoàng hóa rồng gào thét mà đến.

Tà tu kia hoảng sợ, vội vàng tránh đi, nhưng Tư Lăng cũng không cho hắn cơ hội. Nàng trực tiếp ngưng ra ngàn thanh hồn lực kiếm, công kích về phía hắn. Lúc này còn có chim xám không ngừng tiến lên quấy nhiễu hắn, Hỏa Linh điểu ở bên "đánh bóng sát mép bàn"[1], chặn đường lui của hắn. Còn thêm Phong Nhẫn nhiều không đếm được phóng lại đây, lại có vài luồng yêu hỏa công kích.

*[1]chỉ những việc làm đi hơi lệch trọng tâm nhưng vẫn không vi phạm quy tắc.??

Trực tiếp quần ẩu!

Tư Lăng trong lòng hừ hừ. Không tin quần ẩu không chết ngươi! Dù cao hơn một cảnh giới thì thế nào, nàng là có trợ giúp nha!

Tà tu nọ sơ sẩy một cái, yêu hỏa màu tím của Trọng Thiên dính vào trên người, lập tức đau đến mức khiến hắn phát ra tiếng thét thê lương. Yêu hỏa màu tím kia quỷ dị vô cùng, thậm chí ngậm kịch độc bá đạo, dùng một tốc độ khủng khiếp lan trong óc của hắn, thế nhưng đốt tới nguyên thần trong óc.

Tà tu lòng biết hôm nay khinh địch, trong lòng phẫn hận không thôi, ánh mắt nhìn Tư Lăng hết sức oán độc. Nguyên thần hắn rất nhanh liền bị màu tím kia đốt một nửa, làm cho hắn rốt cuộc vô lực xoay chuyển tình thế, cuối cùng chỉ phải cắn răng, quyết định mình không dễ chịu cũng không thể để cho đối phương dễ chịu, trực tiếp cắn chót lưỡi, phun ra một ngụm máu trong tim.

"Không tốt, hắn muốn mời gọi những thứ khác." Tư Lăng quát, một kiếm trảm qua.

Tà tu kia bị chém thành hai nửa, nguyên thần rời khỏi thân thể. Bất quá nguyên thần kia đã lu mờ không ánh sáng, hơn nữa trên nguyên thần còn có một tia yêu hỏa màu tím đang cháy sáng. Rất nhanh liền đốt sạch nguyên thần kia, không hề lưu lại chút dấu vết.

Tà tu tuy rằng chết, nhưng hắn trước khi chết lấy máu trong tim trả giá, phá ra không gian, triệu hoán ra hai tên tà ma.

Tư Lăng nhảy lên còn nhanh hơn Tật Phong Thú, vội lui về trong giới hạn Hồn phù thiết lập, sắc mặt trầm như nước. Trong lòng tuy rằng phẫn nộ tà tu trước khi chết còn muốn cắn nàng một ngụm, nhưng cũng tĩnh tâm xuống, nghĩ cách phá nguy cơ trước mắt.

Trọng Thiên cùng Bạch Hổ lại lần nữa liên thủ chống lại một tên tà ma, mà một tà ma khác dĩ nhiên đuổi theo Tư Lăng. Chim xám cùng Hỏa linh điểu thấy thế không đúng, sớm đã nhào qua giúp Tư Lăng.

Tà ma tương đương với nhân tu Đại Thừa kỳ, lần này dù bọn họ cùng nhau quần ẩu, cũng không phải đơn giản là có thể giết chết chúng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.