Tư Lăng thấy Tư Hàn vẫn chưa rời đi, ngược lại nhìn vào sâu trong rừng rậm, liền biết hắn hẳn đã có phát hiện gì, bèn đi qua, hỏi: "Đại ca, làm sao vậy? Có phát hiện gì sao?"
Tư Hàn thu hồi tầm mắt, vuốt càm nói: "Trong trung tâm khu rừng có chỗ khác thường."
Tư Lăng hơi nhíu mày, rất nhanh liền giãn ra, cười nói: "Dù sao cũng có thời gian, cứ đi nhìn xem thôi." Sau khi Kết Anh, Tư Lăng cũng là "tài cao mật lớn", giống như bỏ xuống một số gông xiềng trói buộc nào đó. Trước kia bởi tu vi có hạn mà từng bước cẩn thận, thường bỏ lỡ cơ duyên. Hiện tại thì không cần cẩn thận như vậy nữa, một ít vùng nguy hiểm cũng dám xông vào thử một lần.
Người Tu tiên nghịch thiên mà đi, cẩn thận cũng tốt, nhưng cẩn thận quá mức lại là có hại. Sau khi ném bỏ trói buộc, Tư Lăng ngược lại nhìn mọi việc thực mở rộng, rất nhiều thời điểm hắn cũng có thể buông tay cược một lần.
Tư Hàn gật đầu, gọi Tiểu Yêu Liên tới. Tiểu Yêu Liên hiểu được ý hắn, thả Tiểu Bạch Hổ trong không gian ra. Yêu thú có huyết thống cao quý tuy rằng có áp chế huyết mạch cường đại, nhưng trời cao lại là công bình, chúng nó trưởng thành cũng càng thêm gian nan. Qua mấy thập niên, Tiểu Bạch Hổ cũng chỉ lớn như vậy, nhìn vẫn giống con mèo nhỏ.
Tiểu Bạch Hổ vừa ra tới, liền vẫy đuôi xáp đến bên chân Tư Hàn, lại hướng về nơi sâu trong rừng rậm kêu ô ô.
Nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nghich-chuyen-tien-do/2763129/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.