Lúc Tư Lăng cười ngây ngô thì Tiểu Yêu Liên thấy nguy cơ được giải trừ hưng phấn kêu lên: "Tư công tử, đằng trước, phía đông bắc có một gốc Thánh Nữ hoa, phía tây bắc có một gốc Tùng Hương Nhĩ, còn có bên kia..."
Thanh âm hưng phấn của Tiểu Yêu Liên cũng khiến hai mắt Tư Lăng tỏa sáng. Những thứ đó đều là linh thảo cao cấp nha, đều là đồ ăn ngon... Không đúng, đều là linh thạch, có thể đổi rất nhiều linh thạch! Lúc trước không chú ý đến, bị một vùng hoa cỏ khoe sắc làm hoa mắt, lại không biết phía sau rừng hoa cỏ này cất giấu rất nhiều linh thảo cấp cao. Thần thức đảo qua, nhập vị trí của bọn chúng vào trong đầu, phát hiện những linh thảo này đều trên vạn năm, từ bố cục của chúng nó thì cho thấy hiển nhiên có người cố ý trồng ở nơi này.
Xem ra chỗ này có điều cổ quái, mà nơi kỳ lạ nhất chính là ngôi chùa giữa sườn núi kia. Tiếng chuông cổ kính hùng hậu trang nghiêm, gột rửa sự hỗn loạn ồn ào của thế tục. Mỗi một lần lắng nghe thì giống như tâm linh được cứu rỗi, giải thoát, tẩy đi huyết tinh giết chóc tràn ngập trong lòng.
Tư Lăng dùng tay che lỗ tai lại-- vốn là muốn móc móc lỗ tai, bất quá động tác này thật quá bất nhã, ở trước mặt Tư Hàn như thần tiên kia, hắn không thể không biết xấu hổ mà làm vậy-- để xua đi loại xúc động "phóng hạ đồ đao lập địa thành phật" kỳ quái trong lòng, hắn cảm thấy trước tiên cứ đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nghich-chuyen-tien-do/2763046/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.