Nghỉ ngơi ước chừng nửa tháng, đám Tư Lăng mới khỏi hẳn.
Dưỡng thương lành thì phải lập tức rời đi.
Trước khi rời đi, Tư Lăng lấy xuống mấy bức họa cuốn trống rỗng treo trên tường trong đại sảnh Động phủ tà tu, thu vào trong túi trữ vật. Về phần những ngọc giản công pháp đặt trên bàn, Tư Lăng xem xét qua, phát hiện đều là công pháp của gian tà, nếu để cho những người khác chịu không nổi hấp dẫn mà tu luyện dựa theo công pháp trên, không tránh khỏi sẽ lại làm ra chuyện "thương thiên hại lý", vì thế Tư Lăng không chút do dự tiêu huỷ chúng nó.
Sau khi làm xong mọi thứ, bọn họ mới rời đi. Lúc rời đi, lại phải trải qua ảo trận tại cửa. Bởi vì lúc đi vào Tư Lăng không có phá hư ảo trận, cho nên lúc rời đi vẫn phải cẩn thận, Lâm Dương theo thật sát Tư Lăng, sợ mình không cẩn thận sẽ bị lạc trong ảo trận, sau đó biến thành một bộ xương trong đống xương trắng ở ảo trận.
Thời điểm đi qua ảo trận, bọn họ nhìn thấy có hai tên Quỷ tu bị nhốt trong ảo trận, đúng là hai tên Quỷ tu đã ngăn cản khi bọn họ tiến vào động phủ. Bọn họ bị nhốt trong ảo trận đã hơn nửa tháng, vẫn không tìm thấy đường ra, thần sắc có chút uể oải, bất quá tinh thần còn rất tốt, nhưng nếu bị nhốt 10 năm 20 năm, vậy thì khó nói. Tư Lăng không để ý tới bọn họ, lại không hề động chạm gì tới ảo trận rồi trực tiếp rời đi.
Lúc gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nghich-chuyen-tien-do/2763000/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.